Đột nhiên nàng bày ra cái tư thế chửi đổng khiến Như Ngọc hơi kinh ngạc.
Tiểu ca ca Như Ngọc vô địch khắp thiên hạ vậy mà lại bị Vân Quán Ninh dọa cho phát khiếp.
"Nhưng mà Vương phi, bây giờ chủ tử cũng đang cố gắng bù đắp lại cho người rồi, hồi trước là do ngài ấy trẻ tuổi bồng bột, không hiểu chuyện, với lại hồi đó giữa hai người còn có hiểu lầm..."
"Câm miệng!"
Vân Quán Ninh quắc mắt liếc xéo Như Ngọc: "Còn trẻ tuổi bồng bột ư?"
"Cho dù là hiểu lầm cũng không thể thay đổi cái tính điên cuồng hành hạ của hắn, không thể thay đổi bản chất tra nam của hắn đâu!"
Nàng tức đến mức xắn tay áo lên, sau đó chộp lấy cái chổi lông gà trên mặt bàn: "Hôm nay người mà còn nói giúp cho hắn thì lão nương đầy quyết sống mài một phen với ngươi!"
Thấy vậy, Như Ngọc vội vàng lùi lại mấy bước: "Vương phi, có gì từ từ nói, quân tử động thủ không động khẩu..".
Vừa nói hắn ta vừa cẩn thận hết sức có thể lùi về phía cửa ra vào.
Vừa định xoay người bỏ chạy thì đã đâm sầm vào người đối diện.
"Như Mặc, cứu mạng!"
Như Ngọc lập tức kéo lấy cánh tay Như Mặc: "Hôm nay Vương phi dữ quá! Muốn đánh ta! Ta sợ quá đi mất!"
- Như Ngọc đáng thương trốn sau lưng Như Mặc, nhưng lại nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng
của Mặc Diệp đang đứng ở ngoài cửa: "Ban nãy bổn vương nghe thấy, có người mắng ta tra nam?"
Như Mặc, Như Ngọc vội vàng tránh sang một bên.
Mặc Diệp vừa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601578/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.