Đan
Chỉ có Vân Quán Ninh nâng má, dựa trên ghế như người không xương, còn ngồi bắt chéo chân... Thỉnh thoảng còn ngoáy lỗ mũi, không có chút hình tượng Vương phi nào cả.
Ánh mắt Mặc Tông Nhiên vô hình nhìn nàng thì ông thấy vô cùng mất mặt.
Nha đầu thúi này còn ngoáy mũi nữa sao?
Quá tổn hại hình tượng!
Thực sự là quá tổn hại hình tượng!
Mặc Tông Nhiên chỉ đành coi như không thấy, chỉ có thể tiếp tục nhìn về phía những ngự trù và cung nhân đang thoi thóp trên nền đất: “Nếu không thành thật trả lời thì trẫm sẽ cho người lôi các người ra đánh thêm một trận nữa.”
“Sau đó kéo xuống chém đầu!”
Lại là uy hiếp chém đầu.
Nhưng may mà lúc này cũng không phải đang uy hiếp nàng
Vân Quán Ninh xoa xoa mũi rồi lại hít hít mũi.
Trong mắt Mặc Diệp hiện lên ý cười.
Cho dù đang ở trong trường hợp nghêim túc đến mức nào thì chỉ cần có nàng ở đó... Không khí sẽ bớt căng thẳng hơn.
Nhóm ngự trù bắt đầu kêu oan.
Chương ngự trù là người đầu tiên lên tiếng, ông ta vội vàng đáp: “Hoàng Thượng, nô tài oan uổng! Hôm nay đồ ăn của Đức phi nương nương đều do Giả ngự trù phụ trách.”
“Nô tài phụ trách đồ ăn của Hoàng Thượng ngài và hoàng hậu nương nương, Hoàng ngự trù phụ trách đồ ăn của những phi tần khác.”
“Giả ngự trù phụ trách thức ăn của Đức phi nương nương và Thục phi nương nương!”
Ông ta vừa nói xong thì Hoàng ngự trù cũng vội vàng gật đầu phụ họa: “Đúng vậy Hoàng Thượng!”
“Việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601539/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.