Mười xiên?
Có đủ không?
Vân Quán Ninh: "..."
Đang cho lợn ăn đấy hả?
Ai lại một lần ăn cả mười xiên hồ lô?
Người bán kẹo hồ lô cũng kích động trực tiếp đưa cho hắn cả mấy xiên: "Vị gia này, ở đây có mười một xiên, xem như ta cho vị tiểu công tử này thêm một xiên!”
Mặc Diệp trả tiền luôn không chút do dự.
Viên Bảo thấy của ngon là chạy theo, Mặc Diệp mua kẹo hồ lô cho cậu nhóc, nên đã mua chuộc được nhóc.
Một tay Viên Bảo cầm một cây kẹo hồ lô, tay còn lại nắm tay Mặc Diệp, hai người tiêu sái đi ở phía trước.
Đồ gì mà Viên Bảo liếc mắt nhìn là Mặc Diệp không chút do dự mua luôn.
Vân Quán Ninh nhận lệnh đuổi theo họ, phía sau là mấy xiên kẹo hồ lô, còn có đủ loại túi lớn túi nhỏ, đầu nàng chảy mồ hôi như suối.
Mặc Diệp không thật sự muốn có quà sinh nhật đặc.
Vân Quán Ninh cũng không ép buộc" hắn nên cũng không mua gì cho hắn.
Nàng hạ quyết tâm, đêm nay phải tự mình xuống bếp nấu một bữa tối thịnh soạn, coi như là chúc mừng sinh nhật cho hắn.
Nếu sinh nhật Mặc Diệp là từ mấy tháng trước rồi thì sao?
Nàng không rắc cho hắn một ít thuốc chuột đầu độc chết hắn là đã từ bi lắm rồi.
Nhưng mấy tháng nay, không biết là nam nhân này đã thay đổi từ bên trong hay là thay đổi tính tình rồi, hắn chẳng những thay đổi thái độ đối với nàng mà còn vô cùng che chở, dùng đủ cách để bảo vệ... Chỉ cái thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601512/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.