Vân Quán Ninh lại hỏi: "Hôm nay có phải là không thích hợp ra ngoài? Chúng ta không thể đi câu cá?"
Tống Tử Ngư không đáp thẳng, chỉ nói: "Thân phận của Viên Bảo còn chưa rõ ràng, người cứ dắt theo nó ra ngoài như thế sẽ khó tránh rước tới tai họa."
"Đây cũng đúng."
Vân Quán Ninh đăm chiêu gật gù.
Ngay trước mặt của Tống Tử Ngư, nàng móc từ trong không gian ra một cái mặt nạ đưa cho Viên Bảo đeo vào.
Mặt nạ là hình của một con khỉ đáng yêu.
"Lần này sẽ không ai thấy mặt của nó nữa."
Vân Quán Ninh vỗ tay, mỉm cười giảo hoạt.
Khi nãy, nàng ở trước mặt của Tống Tử Ngư đã thẳng thừng lấy mặt nạ từ trong không gian ra, không có kiêng kỵ gì cả. Bởi vì Tống Tử Ngư đã sớm biết, nàng cũng không phải là người thường.
Hắn cũng từng vô tình cốã thử dò hỏi, nhưng đều bị Vân Quán Ninh lấp liếm cho qua.
Tống Tử Ngư có năng lực siêu nhiên, sao không thể biết được bí mật của nàng?
Vân Quán Ninh cười hì hì nhìn hắn ta, cũng không có ý che giấu, trực tiếp lấy ra một túi thịt bò khô đưa cho hắn ta: "Mang về cho Huyền Sơn tiên sinh, cứ nói là của ta biếu ông ấy."
Tống Tử Ngư nhìn sâu vào chiếc vòng ngọc trên cổ tay của nàng, đáp: "Được."
Hắn ta nhận lấy thịt bò khô, bỏ vào trong ống tay áo.
"Các ngươi muốn đi câu cá cũng được, cách sống xa một chút."
Nói xong, Tống Tử Ngư cũng không quay đầu lại, cứ thế rời đi.
Viên Bảo ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601509/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.