Chương trước
Chương sau
Nàng ta nghĩ đến việc tìm Vân Chấn Tung.
Nhưng vì chuyện của Mặc Hồi Phong, Vân Chẩn Tung lần này cũng sẽ rất lo lắng. Nếu lát nữa nàng ta đi qua... lấy những thứ phiền toái này làm phiền ông ta, nói không chừng hôm nay nàng ta lại bị giáo huấn một trận đấy.
Vân Đinh Lan nghiến chặt răng, vẻ mặt suy nghĩ đến chăm chú:
"Tra! Lập tức đi tra rõ cho bổn tiểu thư rốt cuộc là lời đồn này từ đầu truyền đến!"

"Nếu tìm ra người đó, bổn tiểu thư sẽ băm hẳn ra làm trăm mảnh!"
Vẻ mặt nàng ta hung ác.
Đáng tiếc, còn không chờ Vân Đinh Lan điều tra ra người đứng sau, lời đồn này đã giống như một cơn gió mạnh, truyền khắp cả kinh thành.
Ngay cả Triệu hoàng hậu cũng đã nghe nói.
"Mang thai khi chưa cưới? Không cần đứa nhỏ?"
Bà ta cau mày:
"Đây là do tên khốn nào nói?"
Nếu Vân Đinh Lan mang thai con của Mặc Hồi Phong, thật đúng là chuyện tốt, làm sao có thể không cần đứa nhỏ?
Trương ma ma thận trọng liếc nhìn bà ta:
"Nương nương, lời đồn có nói, đứa trẻ mà Vân nhị tiểu thư không cần đó, cũng không phải là của Doanh Vương"
"Không phải Phong Nhi? Vậy là của ai?
Triệu hoàng hậu cũng không liếc nhìn Trương ma ma một cái:
"Lẽ nào, còn có người khác bên ngoài?"
Bà ta biết rõ ý tứ của Vân Đinh Lan đối với Mặc Hồi Phong.
Cho nàng ta một trăm lá gan, nàng ta cũng không dám phản bội Mặc Hồi Phong đi?
"Nương nương, không phải nô tỳ lắm miệng."
Trương ma ma cúi đầu, nói theo trình tự:
"Nô tỳ nghe nói khoảng thời gian trước khi Doanh Vương đến biên cương, Vân nhị tiểu thư không chịu được cô quạnh, cùng với gia đình trong phủ..."
Hai chữ "tư thông" này Trương ma ma làm sao cũng không thể nói ra khỏi miệng.
Không nói hết, Triệu hoàng hậu cũng lập tức hiểu được ý của bà ta.
"Hửm? Còn có chuyện như vậy sao"
"Vâng, nương nương." Trương ma ma vội nói:
"Nghe nói khoảng thời gian Vân nhị tiểu thư không cần đứa nhỏ, chính là trước khi vương gia quay về kinh một tháng. Nô tỳ cả gan đoản, hẳn là vì sợ vương gia biết."
"Cho nên, Vân nhị tiểu thư mới.."
Không cần đứa nhỏ.
Rất có khả năng.
Nghe bà ta nói như vậy, Triệu hoàng hậu cũng nghĩ rất có thể, vì vậy gật gật đầu rồi hơi đắm chiêu nói:
"Nếu quả thật là vậy, nữ nhân nữ tính dương hoa như thế không cần cũng được!"
"Chỉ là bây giờ hoàng thượng bên kia."
Ngừng lại một chút, Triệu hoàng hậu lo lắng đi qua đi lại.
Bà ta đi tới đi lui mấy lần, lúc này mới tức giận đến nghiến răng nghiến lợi:
"Tại tinh kia không phải là Mặc Diệp sao? Sao đột nhiên lại biến thành Phong Nhi rồi?"
"Nghe nói, Tổng Tử Ngư là do Vân Quán Ninh và Mặc Diệp tiến cử cho Hoàng thượng."
Triệu hoàng hậu đập bàn:
"Vậy thì tiếng tăm về tại tinh của Phong Nhi, e rằng cũng là kiệt tác của hai người bạn chúng!"
Trương ma ma không dám tùy tiện nói tiếp, chỉ có thể run sợ mà đứng một bên.
Lúc này Mặc Tông Nhiên đang giận tím mặt, Triệu hoàng hậu năm lần bảy lượt muốn đi gặp ông ta đều bị cự tuyệt ở ngoài cửa.
Thậm chí Mặc Tông Nhiên còn nói, nếu Triệu hoàng hậu dám nhiều lời, ngay cả bà ta cũng xem như đồng tội.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.