Nàng sốt ruột ngoảnh đầu lại, thái độ rất không hợp tác!
Cái này so với bốn năm trước nàng luôn tìm cách lấy lòng hắn, bốn năm sau lại nhẫn nhục chịu đựng hắn, thái độ gần đây của Vân Quán Ninh, dường như càng ngày càng chán ghét hắn hơn thì phải!
Hắn cẩn thận hồi tưởng lại một chút.
Tựa hồ như lần trước cãi nhau với nàng, Vân Quán Ninh bèn ôm Viên Bảo bỏ về Cố gia, hắn năm lần bảy lượt phải đích thân tới Cố gia đón bọn họ về, thái độ giữa hai người cũng đã dần thay đổi.
Giờ đây hắn lại luôn tỏ ý thuận theo nàng.
Nàng lại hở một tí lại nhăn mặt cau mày với hắn, lại nói những lời vô cùng khó nghe!
Có phải dạo gần đây hắn quá dễ dãi với nàng rồi không?
Mấy lần hắn tới Cố gia đón nàng, đều làm nàng cảm thấy lo lắng à?
“Áo choàng của nàng ngược rồi.”
Mặc Diệp vươn tay ra, chỉ vào áo nàng.
Cái này cũng thật là gớm quá rồi, hắn giống như là đang chọc ghẹo tới ông trời vậy, Vân Quán Ninh như con mèo bị kéo đuôi, nàng lập tức lườm hắn: “Chàng cố ý phải không?”
“Lúc vừa ra khỏi cửa chàng không nói, giờ đi đến đây rồi chàng mới nói ta biết.”
“Chàng là đang cố ý muốn để ta mất mặt đúng không?”
“Mặc Diệp rốt cuộc tim chàng làm bằng gì vậy? Chàng có còn là người không hả?"
Mặc Diệp: "... Sao bổn vương lại không phải là người chứ?”
Vừa nãy nàng hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài, làm sao hắn nhìn rõ được.
Lúc này đây hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601487/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.