Mặc Tông Nhiên xoay người rời đi, Vân Quán Ninh duỗi tay giữ chân ông lại: "Phụ hoàng, nếu phụ hoàng không làm chủ cho con dâu, con dâu sẽ quỳ mãi
đây! "
Nàng đã bắt chước và áp dụng cái bộ dạng ăn vạ của Tôn Đáp Ứng.
Mặc Tông Nhiên "..."
Đau nhức cái đầu!
"Ngươi muốn gì thì nói đi!"
Ông tức giận ngồi xuống: "Lau nước mắt của người đi, khóc khóc cái gì, xấu hổ chết đi được."
"Hôm nay con dâu có ý tốt dỡ mái của Tích Nguyệt cung để định xây dựng lại bằng tiền túi của mình. Vậy mà mẫu hậu lại hiểu lầm con, thậm chí còn tống tiền con một trăm vạn lượng bạc!"
Vân Quán Ninh cứ khóc mà không lau nước mắt.
Càng khóc thì càng xấu, mà càng xấu lại càng khóc.
Mặc Tông Nhiên không biết làm gì khác ngoài thở dài.
Ông nhìn Mặc Diệp với ánh mắt như đang nhờ vã rằng: 'Có thể đem vợ ngươi đi chỗ khác không, trẫm đau đầu chết mất!
Mặc Diệp chỉ giả vờ như không thấy.
Mặc Tông Nhiên tức đến đau răng.
"Trẫm nghe nói là người chủ động đưa ra một trăm vạn lượng bạc mà. Sao giờ lại đảo lộn trắng đen rồi?"
Mặc Tông Nhiên cười miễn cưỡng: "Quán Ninh à, ta muốn phải nói đạo lý!"
"Phụ hoàng, không phải tại mẫu hậu không cho con dâu đi sao! Lại còn đập vỡ bình hoa đầy đất, bắt con dâu với Phi Phi phải quỳ xuống chịu phạt."
Vân Quán Ninh bất mãn: "Nếu không đưa tiền, chỉ e con dâu đã không qua khỏi kiếp này!"
“Mẫu hậu còn mượn cớ con dâu làm khó dễ Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601484/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.