"Mẫu hậu không cần lo! Đợi con xuất cung, con sẽ sai người mang trăm vạn lượng bạc đến. Mọi chuyện bây giờ cũng đã giải quyết xong, con dâu có thể đi được rồi chứ?"
Vân Quán Ninh tràn đầy tự tin.
Ánh mắt của Triệu Hoàng hậu liên tục thay đổi khi nhìn nàng.
Nha đầu thổi này đã khiến bà ta phải nhìn bằng con mắt khác... "Được rồi! Nhưng bổn cung phải cảnh cáo người trước. Nếu hôm nay người không đưa một trăm vạn lượng tới, ta sẽ lột da ngươi!"
"Mẫu hậu cứ yên tâm mà chờ."
Vân Quán Ninh mỉm cười.
Cả ba quay người rời đi.
Vừa rời khỏi Khốn Ninh cung, Mặc Phi Phi đã không nhịn được mà hỏi: "Tẩu tẩu, tẩu lấy đầu ra một trăm vạn lượng bạc?"
"Có bán tẩu đi cũng sợ không đủ một trăm vạn lượng!"
"Nếu tẩu thật sự có thể lấy ra một trăm vạn lượng bạc, từ nay về sau muội sẽ kính cẩn gọi tẩu ba tiếng Vân trăm vạn!"
Mặc Phi Phi trơ mặt, nghẹn họng nhìn nàng.
Trên đường đi từ Khôn Ninh cũng trở ra, vẻ mặt kinh ngạc của nàng ấy dành cho nàng không
ngớt.
Vân trăm vạn: "Sao muội lại nói vậy?"
"Ta chỉ đáng giá một trăm vạn lượng bạc trắng thôi sao?"
Mặc Phi Phi nói không nên lời: "Tẩu tẩu, tẩu đúng là không tự lượng sức! Cho dù tẩu có nổi tiếng khắp kinh thành, thì cũng chẳng ai dám mua với cái giá một trăm vạn lượng đâu."
Vân Quán Ninh: "Phũ phàng thấy sợ luôn!"
Nàng làm vậy là vì ai cơ chứ?
Mặc Phi Phi lúc này mới nở nụ cười vui vẻ, nàng ấy tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601481/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.