Vân Quán Ninh rõ ràng là không kiên nhẫn nghe nàng ta xin tha, nháy mắt, Thùy Chi đã bị Như Yên lôi ra ngoài.
Ra đến trước cửa, Thùy Chi điên cuồng gào thét: “Tiểu chủ, tiểu chủ cứu nô tỳ!”
Kỳ thực Tôn đáp ứng trong điện đã sớm nghe được động tĩnh bên ngoài.
Nhưng Vân Quán Ninh không đi vào, nàng ta cũng làm như trấn định. Nữ nhân này, ngay cả trước mặt còn không cho nàng ta chút mặt mũi nào, càng huống hồ là sau lưng hoàng thượng?
Nàng ta thấp giọng phân phó hai câu với tiểu cung nữ bên cạnh.
Tiểu Cung nữ chần chờ một chút sau đó từ cửa sau chạy ra ngoài.
Lúc này Tôn đáp ứng vừa ngẩng đầu lên đã thấy Vân Quán Ninh và Mặc Phi Phi tiến vào.
“Ta còn tưởng là ai? Thì ra là Minh vương phi và cửu công chứ! Tích Nguyệt cung này của ta vắng vẻ, hôm nay không biết ngọn gió nào có thể thổi hai người.”
Nàng ta miễn cưỡng cười vui.
Lời còn chưa nói hết, đã bị Vân Quán Ninh cắt đứt.
Lúc nàng cùng Mặc Phi Phi tới đây chẳng những dẫn theo Mạt Lị và Như Yên còn dẫn theo mấy nha hoàn bên Vị Ương cung.
“Đập cho ta!”
Vân Quán Ninh vừa hạ lệnh, Mạt Li sau lưng dẫn đầu ra tay, cầm lấy bình hoa trên tủ, hung hăng đập xuống!
“Bùm” một tiếng rõ ràng, dọa Tôn đáp ứng sợ đến độ bịt tai hét lên!
“Các người muốn làm gì! Đây là Tích Nguyệt cung, các ngươi càn rỡ quá rồi!”
Nàng ta vốn tưởng rằng, lần này Vân Quán Ninh tới chẳng qua là gây phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601472/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.