Vậy hắn ta có tác dụng gì?
Lương tiểu công công gấp gấp đến muốn khóc: “Hoàng Thượng..."
“Là Tôn Đáp ứng nói, nếu như nô tài không để người vào, người nói, người sẽ hét nổ tài là thứ vô lễ!”
Nói xong, Lương tiểu công công đỏ mặt tía tai cúi thấp đầu, có thể thấy rằng hắn ta đã bị lời nói lúc nãy của Tôn Tam Phù dọa sợ.
Vô Lễ với nữ nhân của Hoàng Thượng?
Đây không phải là tìm cái chết sao?
“Hoàng Thượng, nô tài không vô lễ với Tôn Đáp Ứng”
Lương tiểu công công ồm ồm giải thích.
Nghe giọng thôi đã biết hắn ta đã thật sự khóc rồi.
“Vân Quản Ninh: "...”
Nàng nhìn Mặc Tông Nhiên, sắc mặt ông ta không hề vui.
ở giữa Tôn Đáp Ứng và Lương tiểu công công, rõ ràng là nàng đã được thiên vị hơn người sau.
Nhìn thấy bả vai giật giật của Lương tiểu công công, Mặc Tông Nhiên lại không có ý muốn nói chuyện, Vân Quán Ninh không nhịn được mở miệng: “Tiểu Lương tử, coi như người biết y!"
“Cho dù là người dám vô lễ với nàng ta, ngươi cũng có thể vô lễ được sao?”
Vân Quán Ninh nhắc nhở hắn ta: “Ngươi đang chột dạ cái gì, sợ cái gì?”
Lương tiểu công công bỗng nhiên tỉnh ngộ!
Đúng rồi!
Cho dù hắn có ý vô lễ với Tôn Đáp Ứng, hắn ta cũng có thể vô lễ được sao?
Vì thế Lương tiểu công công liều mạng ngẩng đầu lên, nước mắt lẫn lộn nói: “Hoàng Thượng, nô tài là thái giám! Nô tài không thể vô lễ với Tôn Đáp Ứng!”
Mặc Tông Nhiên bị chọc cười bởi hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601463/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.