Mặc Phi Phi lấy khăn gấm ra, xoa xoa nước mắt nơi khóe mắt.
Bởi vì tức giận, khăn gấm bị nàng ta nắm chặt trong tay, làm cho cái khăn cũng méo mó theo. Mặc Phi Phi hung dữ nói: "Nghe nói, thật ra lúc trước Tôn Đại Cường đã từng có mấy người vợ"
"Nhưng đều đã bị hắn ta ngược đãi đến chết! Tôn Đại Cường này là một con ma cờ bạc."
"Ngày thường chỉ có việc ra ra vào vào sòng bạc trên phố, ngoài ra còn rong chơi chốn thanh lâu, ăn chơi cờ bạc cái nào cũng tinh thông! Mỗi ngày còn uống say như chết..."
"Ở trên phố, tiếng tăm cũng không tốt, hết ăn lại nằm, tính tình nóng nảy, quan hệ với hàng xóm láng giềng cũng rất căng thẳng"
Vân Quán Ninh cau mày.
Người như vậy, ngay cả cô nương trong sạch của gia đình bình thường cũng không muốn gả qua đó, ai lại muốn đi vào chỗ chết?
Huống hồ, Mắc Phi Phi chính là công chúa có thân phận tôn quý!
Mặc Phi Phi cau mày, nhấp một ngụm: "Dùng một câu để hình dung, Tôn Đại Cường này quả thực chính là đồ đại gian đại ác! Là, là..."
Nàng ta khó xử liếc nhìn Vân Quán Ninh một cái.
Vân Quán Ninh ăn ý tiếp lời nàng ta: "Là một con rệp trong hầm cầu"
Mặc Phi Phi: "...Đúng!"
Thật ra nàng ta cũng muốn mắng như vậy lắm, nhưng ngại thân phận công chúa hoàng thất cùng giáo dưỡng khi còn nhỏ.
Nàng ta từ bé đã được nuông chiều, cũng nói không nổi những câu mắng người ác liệt như
vậy.
Muốn mắng người, cũng không tìm được tư liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601446/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.