Ngoại trừ những người mới tiến cung Thục Phi và những người khác đều là người già đã đắm mình rất lâu ở trong hậu cung này.
Ai lại không hiểu Triệu hoàng hậu muốn nói gì?
Ý của bà ta là, có thể bàn luận về Đức Phi, nhưng tốt nhất là không thể để hoàng thượng nghe được.
Bây giờ hoàng thượng và Đức Phi có tranh cãi, là thời điểm tốt nhất để các người tranh thủ tình cảm...
Nghênh diện ánh mắt đầy hàm ý của bà ta, ánh mắt của Thục Phi khẽ lóe lên.
Chờ sau khi đám phi tần đã rời đi rồi, Thục phi lấy cớ vòng vèo trở lại.
"Nương nương."
Nàng ta cung kính cúi người hành lễ.
"Ngồi đi."
Triệu hoàng hậu kêu nàng ta ngồi xuống, phân phó cho cung nhân dâng trà lên: "Ngươi hầu hạ hoàng thượng đã nhiều năm, nhưng vẫn mãi không xoay người được. Lúc này đây, không cần bổn cung nhắc nhở, người biết nên làm thế nào rồi chứ?"
"Vâng, thân thiếp đã biết, đa tạ nương nương dạy bảo"
Thục Phi ở trước mặt Triệu hoàng hậu giống như một con mèo nhu thuận.
"Nhưng bổn cũng phải nhắc nhở ngươi một câu... Bây giờ hoàng thượng và Đức Phi chỉ là có cuộc tranh chấp, Đức Phi cũng không tính là thất sủng. Người phải tranh thủ tình cảm, bổn cung không ngăn cản ngươi! Nhưng nếu người xuống tay đối với Đức Phi..."
Trong mắt Triệu hoàng hậu lóe lên một tia u tối.
Bà ta chậm rãi đặt chén trà xuống: "Cũng đừng trách bổn cung không nhắc nhở người trước."
Bà ta đang ám chỉ Thục Phi: chưa đến lúc để ra tay với Đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601443/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.