Chương trước
Chương sau
Nàng hừ lạnh trong lòng, vẻ mặt vẫn như cũ: “Nếu Mẫu phi không tin lời của ta, cũng không tin lời của Vương gia. Không bằng đích thân phải người đi nghe ngóng một chút về chuyện của Tống Tử Ngư xem?”
“Xem xem người ta có thân phận gì, có khả năng dính líu gì với ta sao?”
Chỉ ngắn ngủi mấy giây, trong lòng Vân Quán Ninh đã có một chủ ý mới.

Đức phi xoi mói đâm chọc nàng khắp nơi, lần này nàng sẽ đâm lại bà ta một lần, xem sau này bà ta còn dám nghi ngờ nàng nữa không!
.
Thấy vẻ mặt bình thản của nàng không giống như là cố ý che giấu quan hệ giữa nàng ta và Tống Tử Ngư, Đức phi cảm thấy nghi ngờ trong lòng.
Lẽ nào nàng và Tống Tử Ngư thật sự trong sạch sao?
Sự dò xét hôm nay cuối cùng cũng chẳng dò xét được gì cả.
Ngược lại là khiến cho trong lòng của Đức phi càng cảm thấy nghi ngờ.
Thế là chân trước Vân Quán Ninh vừa xuất cung, chân sau bà ta đã lập tức phái người đi điều tra thân phận Tống Tử Ngư. Nào ngờ Vân Quán Ninh mà bà ta cho rằng đã xuất cung lại lập tức đi vào Ngự Thư Phòng.
“Phụ hoàng! Không hay rồi!”
Sắc mặt của nàng rất khoa trương, căng thẳng liếc Tô Bỉnh Thiện một cái.
Mặc Tông Nhiên hiểu ra là nàng có chuyện muốn nói.
Bèn đưa mắt ra hiệu cho Tô Bỉnh Thiện: “Lui ra đi.”
Tô Bỉnh Thiện cung kính lui ra, còn mang theo đám người Lương Tiểu công công ở bên ngoài.
“Nói đi, lại có chuyện gì?”
Mặc Tông Nhiên bỏ sổ con xuống nhìn nàng.
Vân Quán Ninh lại gần, thần thần bí bí nói: “Con dâu nghe nói, Mẫu phi coi trọng mỹ mạo của Tống Tử Ngư. Bây giờ còn đang nghe ngóng về tin tức của Tổng Tử Ngư ở khắp nơi đấy ạ!”
Mặc Tông Nhiên sững sờ một lát.
Thật sự là bởi vì tin tức này quá là khiến người khác không thể tưởng tượng nổi.
“Con nói cái gì?”
Đức phi hầu hạ ông đã nhiều năm, sự tồn tại ở hậu cung cũng gần bằng với Triệu hoàng hậu.
Nhiều năm qua ông chuyên sủng bà ta, tình cảm giữa hai người rất nồng nàn.
Theo lời Vân Quán Ninh thì Đức phi đã coi trọng Tống Tử Ngư?
Tuổi tác của hai người này chênh lệch hơn hai tuổi nhỉ?
Đức phi đã có thể làm nương của Tổng Tử Ngư rồi!
“Quả thật toàn là lời bậy bạ! Có phải là Vân Quán Ninh người muốn chết hay không? Có tin trẫm sẽ sai người rút lưỡi của ngươi ra không?”
Mặc Tông Nhiên giận dữ.
“Phụ hoàng bớt giận, những gì con dâu nói đều là thật!”
Vân Quán Ninh vội vàng giải thích: “Nếu phụ hoàng không tin thì có thể sai người đi nghe ngóng chuyện này. Xem xem có phải là Mẫu phi đang đi nghe ngóng tin tức của Tống Tử Ngư ở khắp nơi hay không?
Mặc Tông Nhiên chần chừ một lát.
Nhưng nhìn bộ dạng thề thốt chắc chắn của Vân Quán Ninh cũng không giống như là nói dối.
Thế là lập tức phân phó Tô Bỉnh Thiện đi điều tra chuyện này.
Rất nhanh Tô Bỉnh Thiện đã mang về một “tin tức chẳng lành”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.