Nàng hừ lạnh trong lòng, vẻ mặt vẫn như cũ: “Nếu Mẫu phi không tin lời của ta, cũng không tin lời của Vương gia. Không bằng đích thân phải người đi nghe ngóng một chút về chuyện của Tống Tử Ngư xem?”
“Xem xem người ta có thân phận gì, có khả năng dính líu gì với ta sao?”
Chỉ ngắn ngủi mấy giây, trong lòng Vân Quán Ninh đã có một chủ ý mới.
Đức phi xoi mói đâm chọc nàng khắp nơi, lần này nàng sẽ đâm lại bà ta một lần, xem sau này bà ta còn dám nghi ngờ nàng nữa không!
.
Thấy vẻ mặt bình thản của nàng không giống như là cố ý che giấu quan hệ giữa nàng ta và Tống Tử Ngư, Đức phi cảm thấy nghi ngờ trong lòng.
Lẽ nào nàng và Tống Tử Ngư thật sự trong sạch sao?
Sự dò xét hôm nay cuối cùng cũng chẳng dò xét được gì cả.
Ngược lại là khiến cho trong lòng của Đức phi càng cảm thấy nghi ngờ.
Thế là chân trước Vân Quán Ninh vừa xuất cung, chân sau bà ta đã lập tức phái người đi điều tra thân phận Tống Tử Ngư. Nào ngờ Vân Quán Ninh mà bà ta cho rằng đã xuất cung lại lập tức đi vào Ngự Thư Phòng.
“Phụ hoàng! Không hay rồi!”
Sắc mặt của nàng rất khoa trương, căng thẳng liếc Tô Bỉnh Thiện một cái.
Mặc Tông Nhiên hiểu ra là nàng có chuyện muốn nói.
Bèn đưa mắt ra hiệu cho Tô Bỉnh Thiện: “Lui ra đi.”
Tô Bỉnh Thiện cung kính lui ra, còn mang theo đám người Lương Tiểu công công ở bên ngoài.
“Nói đi, lại có chuyện gì?”
Mặc Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601438/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.