“Ta không cần chứng minh.”
Sắc mắt Tống Tử Ngư bình tĩnh: “Sư phụ đã từng nói, chúng ta đều là phàm phu tục tử, không cần phải để ý đến hư danh bên ngoài.”
Có thể nói ra lời như thế, quả thật là cảnh giới của một thế ngoại cao nhân mới có được.
Trong lòng Mặc Tông Nhiên đã tin hắn ta hai phần.
Nhưng ngoài mặt lại ung dung thản nhiên, vẫn nhìn chăm chăm vào đôi mắt hắn ta: “Nếu như ngươi không chứng minh, vậy trẫm nên tin lời ngươi kiểu gì?”
“Chi bằng, hoàng thượng tùy tiện kiểm tra ta?”
Ban đầu, Tống Tử Ngư cảm thấy không cần phải cố ý chứng minh bản thân.
Nhưng nghĩ đến hiện tại hắn ta cũng coi như đang làm việc cho Vân Quán Ninh và Mặc Diệp… vậy thì việc chứng minh thân phận của bản thân, vẫn rất là cần thiết.
Mặc Tông Nhiên cảm thấy bất ngờ, nhìn hắn ta một cái: “Lòng can đảm đáng khen!”
Thế mà để ông tùy tiện kiểm tra hắn ta?!
Ông suy tính một lát, trong lòng nghĩ nên kiểm tra hắn ta như thế nào.
Cuối cùng Mặc Tông Nhiên đứng dậy, gác hai sau lưng, nói với hắn ta: “Ngươi hãy nói cho trẫm biết, vì sao khoảng thời gian trước lại mưa không dứt, khiến cho dân chúng gặp nạn, hoa màu chết úng?”
Tống Tử Ngư nhíu mày, chốc lát đã ngẩng đầu: “Sát tinh tác loạn.”
“Sát tinh tác loạn?”
Mặc Tông Nhiên kinh ngạc.
Nhưng rất nhanh đã đè nén sự kinh ngạc trong mắt xuống, lại trầm giọng hỏi: “Ngươi nói xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601423/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.