🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Da mặt vương gia dày thật!



Lúc trước còn một lòng cho rằng, tiểu công tử là “dã chủng” của tên gia đinh kia. Ngày nào cũng nghiến răng nghiến lợi nói vương phi cắm sừng hắn, muốn gϊếŧ chết vương phi và tiểu công tử.



Hiện giờ cũng không biết là ai, tha thiết tiến lên lấy lòng vương phi và tiểu công tử.





Mặt của vương gia, bị đứa con này vả cho đau lắm nhỉ?



Như Ngọc giận mà không dám nói gì.



Sau khi phỉ nhổ trong lòng đã rồi mới chán ngán đi mua pháo.



Hắn ta vừa rồi quên nói, tiểu công tử nói muốn mua pháo, không phải để chơi, mà là muốn… phá Thính Trúc Viện của vương gia!



Ai bảo hắn luôn ức hiếp mẫu thân chứ.



“Chủ tử…”



Như Ngọc nhớ ra vụ này, vừa quay người đã thấy Mặc Diệp đã đi vào đại sảnh.



Ài, thôi đi mua pháo trước vậy.



Mặc Diệp vào đại sảnh, chỉ thấy hai mẹ con đang cười cười, nói chuyện.



Thấy hắn đi vào, Vân Quán Ninh chỉ làm như không thấy.



Nàng còn đang tức giận chuyện lúc nãy trên xe ngựa đây!



Ai bảo Mặc Diệp bịt miệng nàng, không cho nàng nói chứ?



Ai bảo đã lâu như vậy rồi, trong lòng hắn vẫn còn nhớ đến người trong mộng Tần Tự Tuyết đấy chứ?!



Nàng mới là Minh Vương phi danh chính ngôn thuận, là thê tử chân chính của hắn. Mặc dù hai người không có tình cảm, nhưng du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu kỳ quái lại khiến cho Vân Quán Ninh khó chịu, nghĩ đến Mặc Diệp vẫn còn thích

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601355/chuong-210.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y
Chương 210: Hai mẹ con đứng dậy rời đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.