Xem ra dường như nàng đã đắc tội với nửa cái kinh thành?
Tần Tự Tuyết đẻ non, Triệu Hoàng Hậu đã sẽ không nhẹ dạ mà tha thứ cho nàng.
Nếu bà ta rắp tâm đối phó với nàng thì nhất định sẽ tra ra thân thế của Viên Bảo.
Đến lúc đó, Viên Bảo sẽ gặp nguy hiểm… Với sức của một mình nàng sẽ không bảo vệ được cho nó, cần phải có Mặc Diệp che chở thì mới được.
Nhưng nếu cứ vậy rồi làm tròn “tâm nguyện” của Mặc Diệp, thì trong lòng nàng lại ít nhiều cảm thấy không cam tâm.
“Ngươi đối xử với ta tệ như vậy, đến cả Viên Bảo mấy năm qua cũng phải chịu không ít oan ức. Bây giờ để Viên Bảo nhận ngươi làm phụ thân, không phải là đang nhận giặc làm phụ thân sao?”
Nàng hừ nhẹ một tiếng.
Nhận giặc làm phụ thân?
Nữ nhân miệng lưỡi bén nhọn này, còn có lời vô sỉ nào mà nàng ta không dám nói hay không?
Mặc Diệp giận dữ: “Có thể nói chuyện phiếm vui vẻ được hay không?”
“Được được được.”
Vân Quán Ninh cười cười: “Chẳng qua ta cũng không làm chủ được chuyện này.”
“Ngươi cũng biết đó, tuy Viên Bảo còn nhỏ, nhưng lại là một đứa bé rất có chủ kiến. Ngươi muốn làm phụ thân của nó, hay là ngươi chờ nó đi học về rồi tự mình nói với nó?”
Nghe thấy ý tứ trong câu nói đó, hắn biết thái độ Vân Quán Ninh đã dịu đi.
Chỉ cần nàng không kiên quyết nữa là được.
Hắn không tin là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601298/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.