"Vợ lão Thất, đi ra đi."
Trước ánh mắt kinh ngạc của Triệu hoàng hậu và Tần Tự Tuyết, Mặc Tông Nhiên quay đầu nhìn về phía sau của tấm bình phong.
Cặp mẹ chồng nàng dâu kia cũng lập tức quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Vân Quán Ninh đang ngang nhiên bước ra từ sau tấm bình phong.
"Tại sao nàng ta lại ở chỗ này?"
Triệu hoàng hậu giật bắn mình.
Nếu Vân Quán Ninh vẫn luôn ở đây, vậy không phải những gì mà bọn họ nói trước đó... Cũng đều đã bị nàng nghe thấy hết rồi sao?
Vân Quán Ninh xuất hiện vào lúc này nhất định là không có chuyện gì tốt đẹp.
Chỉ cần nhìn nụ cười trên mặt nàng, Triệu hoàng hậu đã biết ả tiểu tiện nhân này lại muốn giở trò rồi.
Trong lòng bà ta dấy lên một dự cảm không tốt, theo bản năng quay sang đôi mắt cùng với Tân Tự Tuyết.
Quả nhiên, sắc mặt của người kia cũng rất chột dạ.
Cả hai cứ thế mà trên dưới nhìn nhau.
Triệu hoàng hậu lại có vài phần ghét bỏ Tần Tự Tuyết.
"Phụ hoàng, mẫu hậu."
Vân Quán Ninh cung kính thỉnh an Mặc Tông Nhiên và Triệu hoàng hậu, sau lại nhìn thấy nước mắt trên mặt Tần Tự Tuyết vẫn chưa khô, nàng lập tức móc khăn tay trong ngực mình
ra.
Nàng ta muốn làm gì?
Tần Tự Tuyết và Triệu hoàng hậu đưa mắt nhìn chằm chằm người kia.
Vân Quản Ninh đưa khăn lên che mặt, run lên nức nở nói: "Phụ hoàng, đều là do nhi tức không tốt."
"Lại không biết hôm qua mẫu hậu dặn dò Doanh Vương phi tới là để hỏi chuyện thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601286/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.