Vân Quán Ninh bước vào.
Đức Phi mặc dù ngã bệnh nhưng thấy nàng bước vào, vẫn ngồi dậy ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm nàng ... nhưng ánh mắt và dáng vẻ hung ác lúc này của bà ta rõ ràng không có chút sức uy hiếp nào.
Triệu hoàng hậu thấy Vân Quản Ninh đến gần thì vô cùng hứng thú.
Không ngờ Triệu hoàng hậu cũng ở đây, lời nói đến bên miệng Vân Quán Ninh cũng đành nuốt xuống.
Vừa rồi nàng vốn định nói là “Viên Bảo” muốn tới gặp Đức Phi, thăm bà ta một lúc.
Viên Bảo không còn là Viên Bảo của trước kia nữa.
Lời Vân Quán Ninh nói vẫn chỉ là lời bỏ đi.
Nàng vốn muốn cố ý kích thích Đức Phi một chút, nhưng thấy Triệu hoàng hậu cũng ở đây nên cung kính hành lễ thỉnh an bà ta: “Con dâu thỉnh an mẫu hậu.”
“Đứng lên đi, không cần đa lễ”
Triệu hoàng hậu càng nhìn Vân Quán Ninh càng “thích”.
Bà ta và Đức Phi là đối thủ một mất một còn nhiều năm, nhưng kẻ địch của kẻ địch thì chính là bạn bè!
Vân Quản Ninh không thích Đức phi thậm chí còn khiến Đức Phi tức gần chết...
Trong mắt Triệu hoàng hậu, Vân Quán Ninh có thể trở thành “đồng minh” của bà ta.
Con dâu trưởng Nam Cung Nguyệt tính tình ôn hòa không thích tranh đoạt, con dâu Tân Tự Tuyết thân phận lại có hơi đặc biệt, kẹp ở giữa bà ta và Đức Phi lạnh mặt cầu sinh, ai cũng không đắc tội, ai cũng không xem nhẹ, cùng nhau lấy lòng.
Triệu hoàng hậu trong lòng không vui, nhưng cũng không thể có lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601265/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.