Xoay người nhìn lại, chỉ thấy Mặc Diệp đang giận dữ đi vào.
Vừa tới gần đã lập tức đoạt lấy Viên Bảo bảo bọc trong lồng ngực,
giống như đang che chở cho con mình vậy: "Viên Bảo còn nhỏ như thế, sao người lại có thể nhẫn tâm đánh nó?"
Nhìn thấy dáng vẻ như muốn ăn thịt người của hắn.
Vân Quán Ninh lại bỗng cảm thấy vui vẻ.
"Ta nói này nha Vương gia, ta là đang dạy dỗ nhi tử của mình, có liên quan gì tới người vậy?"
Nàng chau mày, cố ý khiêu khích hắn: "Đây là nhi tử của ta, không phải nhi tử của ngươi!"
Mặc Diệp bỗng á khẩu không đáp trả lại được.
Nhưng nhìn thấy đôi mắt tròn xoe vô tội của Viện Bảo ở trong lòng
mình, hắn lại cãi cùn tới: "Nhi tử của ngươi thì làm sao? Thằng bé vẫn còn nhỏ như thế, sao có thể đánh nó?"
"Trước đó là ai nói với ta, gậy phải vung xuống thì mới ra hiếu tử?"
Vân Quán Ninh ngoáy lỗ tai, vẻ mặt đầy hứng thú nhìn hắn nói: "Không phải Vương gia nói, từ nhỏ ngươi đã bị phụ hoàng đánh cho tới lớn, hài tử phải đánh thì mới có tiền đồ hay sao?"
Mặc Diệp: "... Nói chung đêm nay bổn vương ở đây, ngươi đừng hòng đụng tới nó."
Vân Quán Ninh mỉm cười.
Nàng chỉ tay về phía dưới chân tường: "Vương gia, ngươi nhìn thử
đi."
"Chân tường đó đều bị thằng nhóc thối này đào thành đường cả rồi, còn đào thêm nữa thì tường sẽ sập mất."
"Đây là địa bàn của bổn vương, cho dù nó có đào sập tường thì bổn. vương cũng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601221/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.