Chương 1864
Mưa to trong nháy mắt đã xối ướt đẫm người Triệu Khương Lan.
Nàng hơi buông thõng khuôn mặt, trong chốc lát không phân biệt được trên mặt là nước mắt hay là mưa.
“Quả thực là không ai trách ta, nhưng ta không thể không tự xét lại bản thân mình. Huynh ấy là bệnh nhân của ta, ngay từ khi bắt đầu ta đã có lời thề son sắt là sẽ kéo huynh ấy ra từ trong căn phòng u ám kia, cam đoan chắc chắn sẽ có ngày thấy được ánh mặt trời, Nhưng mà bây giờ, huynh ấy lại nhốt bản thân mình về lại trong bóng tối, lời hứa của ta đã không thực hiện được, càng khó tha tội.”
“Nàng đã làm đủ nhiều rồi, bốn Đạo Sát trước đây, từng bước đều theo như sự sắp xếp của nàng, kết quả cũng như tâm nguyện của mọi người. Có lẽ Đạo thứ năm này là một cái hố, sau một thời gian nó sẽ tự qua đi?”
Triệu Khương Lan khàn giọng lên tiếng: “Nếu như ta đã bỏ lỡ chi tiết nào đó, hoặc là lúc bắt đầu đã không nắm rõ các chi tiết để làm rõ ràng từng bước nên mới gây nên sai lầm như hiện tại. Chàng bảo ta thản nhiên, nhưng Tam ca đến suy nghĩ muốn sống cũng giảm đi rồi, ta thản nhiên thế nào đây, ta hoàn toàn không có cách nào không trách cứ bản thân.”
Mộ Dung Bắc Uyên đau lòng ôm chặt nàng: “Nhưng dáng vẻ bây giờ của nàng làm ta lo lắng, nàng xảy ra chuyện gì ta sẽ sống không bằng chết. Coi như ta xin nàng, đừng giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/3310676/chuong-1864.html