Chương 1830
Nghiêm Chính tức thì quay đầu lại nhìn nàng, lộ ra ý cười đã lâu không gặp: “An Linh.”
“Nghiêm đại nhân, ánh mắt của huynh nhìn đi đâu đấy?”
Nghiêm Chính chỉ chỉ cánh cửa bị Triệu Khương Lan đóng lại: “Vị cô nương kia là ai? Hình như không phải là người hầu trong phủ, ta lại chưa bao giờ nhìn thấy trước đó.”
Triệu An Linh cao giọng: “Đó là biểu tỷ họ hàng xa của ta, đi ngang qua kinh thành nên ở lại Triệu phủ nhà chúng ta một thời gian. Tỷ ấy thấy huynh đến đây, không muốn gặp nam tử bên ngoài nên mới về phòng tránh đi, huynh cứ nhìn chằm chằm người ta làm gì?”
Nghiêm Chính vội vàng nói: “An Linh, nàng đừng hiểu lầm, ta chỉ hỏi mà thôi, đâu có ý nhìn chằm chằm người ngoài.”
Thấy hắn vội vàng giải thích, Triệu An Linh lại nảy ra suy nghĩ chọc ghẹo hắn.
“Ồ? Ta thấy không phải đâu, rõ ràng huynh cảm thấy hứng thú với biểu tỷ của ta. Chẳng lẽ là thấy người ta eo thon như liễu, dáng vẻ thướt tha cho nên mê mẩn đến hoa cả mắt.”
“Đương nhiên không phải! Trong lòng Nghiêm mỗ có ai, không phải nàng rõ nhất sao?”
Triệu An Linh nghiêng đầu: “Ta có rõ lắm đâu, huynh không nói thì ta làm sao mà biết được.”
“An Linh, nàng đó.”
Nghiêm Chính bất đắc dĩ nở nụ cười: “Ta Nghiêm Chính, chân ái của đời này chỉ có Nhị tiểu thư nhà họ Triệu – Triệu An Linh, cũng mong Nhị tiểu thư tuyệt đối đừng nghi ngờ sự thật lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/3310642/chuong-1830.html