Chương 1811
Hai người giục ngựa chạy qua, Tần Nghiên nhìn đám người vây quanh, hét to một tiếng: “Kinh Triệu Phủ phá án, đều tránh ra hết đi! Ai ở đây gây sự đánh nhau?”
Nghe thấy có quan đến rồi, người dân vây xem cũng vội vàng tránh sang một bên.
Triệu An Linh và quận chúa Minh Châu cũng đành phải buông nhau ra.
Nhưng hai người đều bị thương, cổ tay Triệu An Linh bị móng tay cào rách mấy đường vết thương.
Có điều nàng ấy cũng không để quận chúa Minh Châu được lợi, gò má của nàng ta cũng bị Triệu An Linh cào bị thương, vết thương này không tới ba đến năm ngày thì chắc chắn không lành được.
Tóc tai của hai người càng thêm rối không thể tả đâu còn chút dáng vẻ quý nữ đoan trang.
Người không biết chuyện tất nhiên sẽ cho rằng là mấy người phụ nữ chua ngoa đanh đá náo loạn đường phố.
Nhìn chung là đã tách ra rồi, lại nghe nói đã quấy rầy đến Kinh Triệu Phủ.
Quận chúa Minh Châu vội vàng sửa lại tóc tai, muốn đánh đòn phủ đầu tố cáo Triệu An Linh trước.
Không ngờ nàng ta vừa ngẩng đầu lên đã thấy người còn lại ngồi trên ngựa.
Không phải Mộ Dung Bắc Uyên thì còn là ai nữa!
Nhưng không phải là Mộ Dung Bắc Uyên đã rời khỏi Kinh Triệu Phủ đến quản lý quân đội rồi sao, vì sao còn có thể xuất hiện ở đây chứ?
Hồi chuông báo động trong lòng quận chúa Minh Châu rung lên dữ dội, dù cho không có gương, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/3310623/chuong-1811.html