Chương trước
Chương sau


Chương 1610

Triệu Khương Lan quay trở lại Vương phủ cũng là để tính sổ chuyện này.

Nàng nheo mắt lại, nơi đáy mắt chợt lóe một tia mãnh liệt: “Triệu Thanh Nghi đang ở đâu?” Chu Khiết lộ vẻ bối rối: “Triệu Thanh Nghi, Vương phi sao lại hỏi đến nàng ta vậy? Không lâu sau khi Điện hạ rời đi thì vị Triệu cô nương đó cũng đột nhiên biến mất rồi.”

“Biến mất rồi?”

Triệu Khương Lan hừ lạnh một tiếng: “Sợ rằng nàng ta là vì biết Vương gia có khả năng sẽ gặp lại ta, lo lắng những chuyện xấu xa nàng ta đã làm bị bại lộ, cho nên mới đánh đòn phủ đầu, rời đi trước thời hạn”

“Cái gì? Thật sự lại là do Triệu Thanh Nghị gây nên sao? Trước đó Điện hạ đã nghi ngờ, nhưng vì không có chứng cứ, cho nên không thể làm gì nàng ta được.”

“Không sai, ngày hôm đó chính là vì ta bị nàng ta âm toán nên mới bị bất tỉnh, sau đó bị đưa ra khỏi Kinh Thành. Nếu không có nữ nhân đó, thì ta cũng không phải gặp nhiều phiền phức sau đó như vậy.”

Không ngờ, Triệu Thanh Nghi thật sự đã lấn trốn rồi, thật quá hời cho nàng ta rồi! Vốn dĩ Triệu Khương Lan định trừng phạt nàng ta, nhưng bây giờ lại để nàng ta âm thầm bỏ trốn rồi. Người này rõ ràng là trẻ mồ côi, cũng không biết từ khi nào đã lén lút cấu kết với nhà họ Liên.

Sau này tốt hơn hết là nàng ta đừng bao giờ rơi vào tay của Triệu Khương Lan, nếu không thì Triệu Khương Lan chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng ta!

Triệu Khương Lan dặn dò Chu Khiết: “Đúng rồi, tất cả những người bên ngoài đều tưởng Thần Vương phi đã chết rồi, ta không tiện ở bên cạnh Điện hạ với thân phận Vương phi. Thậm chí bây giờ thân phận nữ nhân cũng sẽ gây ra nhiều phiền phức, cho nên sau này ở trước mặt mọi người, ta sẽ giả dạng làm nam nhân, các ngươi hãy gọi ta là Triệu công tử.”

Chu Khiết nhanh chóng gật đầu nghe theo.

Lúc này Mộ Dung Bắc Uyên đang trở lại Vương phủ, Triệu Khương Lan vội vàng ra đón hẳn.

“Sao rồi, phụ hoàng có làm khó chàng không?”

“Không có, phụ hoàng cho rằng ta đã hoàn toàn từ bỏ nàng rồi, còn vô cùng vui vẻ yên tâm nữa. Phụ hoàng cũng xóa bỏ tất cả những lỗi lầm vô lễ vô phép trước đây của ta.

Nàng thở phào nhẹ nhõm: “Như vậy thì tốt rồi.”

Mộ Dung Bắc Uyên bĩu môi một cát: “Khương Lan à, ta đã nói với phụ hoàng những gì Liên Tư Thành đã làm ở Giang Nam. Phụ hoàng nghe xong rất tức giận, chuẩn bị sai La Tước dẫn quân vây quét Liên Tư Thành. Đồng thời… ta cũng đã xin phụ hoàng cho ta ra tiền tuyến chiến đấu. Dù sao càng sớm tiêu diệt được nhà họ Liên, thì chúng ta càng sớm có được tự do.

Hơi thở của Triệu Khương Lan dường như chậm lại: “Cái gì? Chàng ra tiền tuyến chiến đấu sao?”

“Đúng vậy. Trên đường trở về Bắc Kinh ta đã nghĩ tới vấn đề này rồi. Trong triều không có người, các võ tướng đều trong thời kỳ chưa chín muồi, nói về uy danh thì không thể bằng với Hoàng tử được. Thật sự ta là ứng cử viên tốt nhất, vì vậy sau khi ta đề xuất ý kiến này cho phụ hoàng, thì phụ hoàng vô cùng vui mừng. Trong lòng phụ hoàng cũng hiểu rõ bây giờ không có ai thích hợp hơn ta.

Triệu Khương Lan im lặng. Mộ Dung Bắc Uyên nam tay nàng: “Đừng lo lắng, thủy quân Đông Nam tuy rằng danh tiếng lẫy lừng nhưng cũng đầy rẫy sơ hở. Mọi người ở bên ngoài chưa biết lòng dạ của Liên Tư Thành thế nào, nhưng một khi có cơ hội tỏ tường trắng đen rồi, thì ý chí chiến đấu của bọn họ sẽ chênh vênh không yên, từ bên trong đội ngũ của bọn họ sẽ có lộn xộn rối rắm. Cộng thêm ta và La Tước cùng đánh vào từ hai mặt, hắn ta sẽ không có cơ hội trở mình đâu”

“Ta hiểu được ý của chàng, dọc theo đường đi, chàng muốn dùng thân phận Hoàng tử để mượn binh từ trong tay các vị Phiên vương, điều này đổi lại là người khác chắc chắn là sẽ không thể làm được.

Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu: “Đúng là như vậy. Nàng cứ yên tâm ở Kinh Thành chờ tin tốt lành của ta”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.