Chương 1396
Riêng cái danh sách sính lễ đã khiến người ta chiết khiếp, nếu Hứa gia không chuẩn bị gì thì không biết sẽ đắc tội với Sơn Vương và hoàng hậu thế nào.
Vậy nên mới sáng sớm, Hứa phu nhân đành phải đi dạo những cửa hàng trang sức trong kinh thành cùng với nha hoàn bên cạnh.
Trên đường đi, tự nhiên bà ta bị một bà già mù mắt ngăn lại.
Hứa phu nhân lập tức trở nên tức giận, bà ta khó chịu trừng mắt nhìn đối phương.
“Bà đi đường kiểu gì vậy? Va vào người ta rồi mà còn không biết!”
Bà lão mù kia không có vẻ gì là tức giận mà còn khẽ mỉm cười.
“Bái kiến Hứa phu nhân.”
Hứa phu nhân không hiểu, nhìn chằm chằm vào mắt bà lão kia một lát.
Hình như bà lão kia nhìn được nên lại cười.
“Phu nhân không cần nhìn nữa, mắt già thật đúng bị mù. Đáng lý ra không thể nhìn thấy phu nhân nhưng già có năng lực cảm nhận, có thể nhận ra thân phận của phu nhân nên mới nói được chuẩn như vậy.”
“Lừa người sao, ngươi không nhìn thấy gì thì sao biết ta là ai.”
Bà lão không vội vàng bỏ đi mà nói tiếp: “Già ngoài chuyện có thể biết được thân phận của phu nhân còn biết gần đây phu nhân có nhiều tâm sự. Rõ ràng trong nhà sắp có hỷ sự nhưng hình như đối với phu nhân đây không phải là một chuyện vui.”
Hứa phu nhân vừa nghe được lời này, khuôn mặt lập tức biến sắc.
Lúc đầu bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/3310208/chuong-1396.html