Chương trước
Chương sau


Chương 1383

Hứa Mạnh Niên lau mồ hội trên đầu: “Vâng, vâng, nhưng chuyện này thật sự quá đường đột, hạ quan không biết hóa ra Hứa Mạn Nhi lại có giao tình với ngài.”

“Bản vương vừa gặp đã yêu nàng ấy, trong lòng ái mộ vậy nên muốn cưới nàng ấy về. Mẫu thân của Hứa Mạn Nhi mất sớm, phụ thân lại không ở nên cạnh, vậy nên chỉ có Hứa đại nhân là cữu cữu của nàng ấy, là bậc trưởng bối có thể đứng ra chủ trì việc này. Việc này bản vương phải đợi Hứa đại nhân gật đầu.”

Mộ Dung Bắc Hải nói vậy, lại còn nói thêm Viên Hoàng hậu đã đồng ý, đương nhiên Hứa Mạnh Niên không dám không tuân theo.

Ông ta gật đầu ngay lập tức: “Nếu Điện hạ người đã nhìn trúng Hứa Mạn Nhi thì đương nhiên đó là phúc của nó, không thể có chuyện hạ quan không tán thành.

Mộ Dung Bắc Hải mỉm cười: “Nếu vậy bản vương cũng yên tâm để Hứa Mạn Nhi tạm thời ở lại Hứa gia. Khoảng thời gian này, Mạn Nhi đã quen sống bên cạnh bản vương, đã quen với việc ăn mặc, sinh hoạt ở vương phủ của bản vương. Vậy nên bản vương sẽ cho người chuẩn bị đồ ăn và y phục hàng ngày và đưa tới đây cho nàng.

“Làm sao có thể tiếp tục làm phiền Điện hạ như vậy được, Hữa gia cho dù thế nào cũng là nhà mẹ đẻ của Hứa Mạn Nhi, con bé lại là Sơn Vương Trắc phi tương lai, hạ quan làm sao có thể đối xử với Mạn Nhi không ra gì? Xin Điện hạ yên tâm, Mạn Nhi sống ở Hứa gia ngày nào thì sẽ được chăm sóc cẩn thận ngày đó, tuyệt đối sẽ không có người đối xử tệ bạc với con bé”

Nghe lời hứa của Hứa Mạnh Niên, Mộ Dung Bắc Hải nhướng mày.

Hắn vỗ vỗ tay của Hứa Mạn Nhi: “Hửa đại nhân đã nói như vậy, bản vương cũng yên tâm, nàng cứ ở Hứa gia đợi ta, đợi bản vương đến cưới nàng.

Hứa Mạn Nhi gật đầu rất mạnh, nghĩ tới việc một lát nữa lại không được nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải nữa, nàng lại tiếc nuối nhìn hắn không rời.

Mộ Dung Bắc Hải cầm tay nàng lên, hôn vào mu bàn tay nàng một cái.

Thậm chí hắn còn không quan tâm Hứa Mạnh Niên đang ở bên cạnh, ông ta cũng giật mình tới suýt rớt cằm khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Trong kinh thành ai mà không biết Sơn Vương Điện hạ mặc dù là bậc quân tử khiêm tốn, nhưng lại ít có tình cảm với nữ nhân nào.

Nên mới có rất nhiều người nói hắn không gần nữ sắc. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì Hứa Mạnh Niên cũng không dám tin, hành động vừa rồi là do Mộ Dung Bắc Hải làm ra.

Đứa cháu gái này của ông ta cũng vậy, không lên tiếng thì thôi chứ một khi đã lên tiếng thì đều khiến người khác bất ngờ.

Bình thường thấy Hứa Mạn Nhi lặng lẽ, Hứa Mạnh Niên còn tưởng nàng là một cô nương văn nhã hướng nội.

Ai ngờ đến lúc làm nũng với Mộ Dung Bắc Hải, lại dịu dàng đáng yêu, phong tình lãng mạn, dáng vẻ ngây ngốc hàng ngày mất đầu đi cả.

Cho dù trong lòng có không nỡ thế nào đi chăng nữa thì bây giờ hai người cũng phải tạm thời rời xa nhau. Hứa Mạn Nhi quyến luyến tiễn Mộ Dung Bắc Hải rời đi. Hứa Mạnh Niên lại nhìn nàng, nét mặt tự nhiên lại hơi xấu hổ.

“Mạn Nhi, cữu cữu không ngờ con lại có bản lĩnh như vậy, đến Sơn Vương điện hạ cũng thâm tình với con như thế. Cữu cữu thật sự phải nhìn con bằng một con mắt khác”

Lúc này Hứa Mạn Nhi đã bình tĩnh trở lại.

Lúc đó, khi biết Hứa gia coi nàng như một món hàng, có ý định tặng nàng cho Liên Khuê Nghiêm để làm vợ kế, nàng đã hoàn toàn thất vọng với Hứa gia, thất vọng đến mức không còn chút tình cảm nào nữa.

Nàng cười chiếu lệ: “Cữu cữu nói quá rồi. Điện hạ cũng đã nói rồi, về sau sẽ có người trong cung tới bàn chuyện hôn sự, có lẽ con không cần lo lắng quá, con về phòng trước đây.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.