Chương 1286
Hắn lập tức điên cuồng gào thét, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Không thể nào, không thể nào là bà ấy, bà ấy đã bị chôn cất dưới đất rồi cơ mà, tại sao lại ở đây chứ!”
Nhưng thi thể trước mặt nhìn ngang nhìn dọc kiểu gì cũng đều giống tướng mạo của Quận Chúa.
Thậm chí con ngươi của người này vẫn trừng to ra không khép lại, giống như chết không được nhảm mắt vậy.
Triệu An Hinh ra sức đập cánh cửa căn phòng bí mật, than khóc gào thét bên cạnh cửa.
“Thả ta ra, các người mau thả ta ra! Cứu ta với, có mai”
Còn phía bên ngoài Nghiêm Chính nói với Triệu An Linh: “Động tĩnh của hắn ở trong đó chúng ta có thể nghe rõ nhưng chúng ta nói chuyện hắn đừng hòng nghe thấy”
Triệu An Linh nghe được tiếng kêu gào của Triệu An Hinh thì biết hẳn đã bị dọa cho khiếp vía.
Nàng ta không khỏi lắc đầu: “Tự tạo nghiệp thì ät không thế sống.
Hắn đã gieo nhân thì đừng có oán trách tại sao lại gặt được quả như: vậy”
“Nhìn dáng vẻ của hắn có lẽ chưa tới nửa canh giờ sẽ không chịu nổi được nữa”
Quả nhiên chiếc giá cắm nến vì đã cháy đến đáy nến nên cũng nhanh chóng tắt đi.
Cả căn phòng u ám kín gió, hoàn toàn tối om.
Triệu An Hinh cứ có cảm giác chiếc giường gỗ có xác chết nằm đó vẫn luôn phát ra thứ âm thanh cót két cót két, như thể nó đang lắc lư không ngừng.
Đó không phải ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/3310098/chuong-1286.html