Chương 1212
“Bảo bối à, Khương Lan à, nàng đúng là bảo bối của ta”
Triệu Khương Lan tháo thắt lưng thay hắn, mà lúc hẳn cởi đến áo ngoài, nàng mới nhìn thấy được trên cố của Mộ Dung Bắc Uyên có đeo một thứ đồ vật. Nàng vội vàng lấy tay gỡ thứ đồ vật này xuống.
Tập trung nhìn vào thì mới phát , thứ này là chiếc nhãn mà nàng nghĩ rằng chắc Mộ Dung Bắc Uyên đã ném đi rồi.
Triệu Khương Lan cầm chiếc nhẫn trong tay, ngạc nhiên nhìn hắn nói: “Sao lại như thế này? Ngày đó không phải đã ném chiếc nhẫn xuống dưới lầu trước mặt ta rồi sao? Vì sao bây giờ lại nẵm trên cổ của chàng?”
“Đây là thứ nàng tặng cho ta, cho dù nàng có khiến ta đau lòng đến mức nào, thế nhưng ta vẫn lưu luyến nó” Mộ Dung Bắc Uyên gỡ vòng cổ xuống, lấy chiếc nhẫn này đeo lại trên tay.
“Trước kia là lừa nàng thôi, bởi vì lúc đó ta rất tức giận. Nhưng trong lúc nguy cấp, nói chung vẫn không đành lòng vứt chiếc nhãn này đi, lại sợ nàng nhìn thấy thì lại mất hết mặt mũi, cho nên mới đeo lên trên cổ để ít bị người phát hiện hơn” Triệu Khương Lan cảm thấy mũi mình đau nhức, lấy hết sức ôm hắn.
“Chàng có biết rằng đây là đồ vật gì không? Đây chính xác là đồ của cha mẹ ta, trước khi qua đời đã để lại di vật. Vào lúc ở Vinh Dương, †a sợ chàng quên mất ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/3310024/chuong-1212.html