Hai người đi dọc trên đường, do dung mạo của Lưu Yên Nghiên nên rất nhiều người chú ý, bỗng một người kéo nàng lại.
“ Cô nương coi bói chứ “ Một ông lão cười nhìn Lưu Yên Nghiên.
Nàng lạnh nhạt từ chối, nàng không tin vào mấy việc này.
“ Ta coi không lấy tiền đâu, chỉ thấy do cô nương hữu duyên thôi “ Lão cười nói.
“ Tiểu thư, coi miễn phí đấy, người thử đi “ Nhuỵ Nhi bên cạnh vui mừng nó.
Lưu Yên Nghiên thở dài đồng ý, dù sao nàng cũng đang rảnh.
“ Cô nương “ Ông lão gọi nàng, sau đó nói tiếp “Mệnh phạm sát kiếp “
“Mệnh phạm sát kiếp?” Nàng nhíu mày, ý này là thế nào?
Ông lão cười gật đầu vuốt râu.
“ Đừng nói tiểu thư như vậy chứ “ Nhuỵ Nhi bên cạnh tức giận. Nếu nói vậy ai muốn lấy tiểu thư nữa, hơn thế, nếu có người nghe được báo cho Vương Gia, tiểu thư sẽ gặp chuyện. Trong xã hội cổ đại, danh tiết nữ nhân rất quan trọng.
“ Không cần nói “ Dù sao nàng cũng không tin mấy cái này “ Đi thôi, cảm ơn lão “ nàng đưa ông lão hai đồng tiền.
Hắn từ chối đưa lại cho nàng, lúc đầu hắn đã nói hắn không lấy tiền. Lưu Yên Nghiên không quan tâm nhét lại cho hắn, sau đó xoay người bỏ đi.
“ Đúng là rất đặc biệt “ Ông lão lẩm bẩm.
“ Tiểu thư “ Đi được một lúc Nhuỵ Nhi liền kêu nàng.
Lưu Yên Nghiên liếc nhìn nàng ý bảo nàng nói tiếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-bao-thu/2971133/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.