“ Có chuyện gì sao? ” Long Minh Vũ thấy nàng trầm mặt khó hiểu hỏi, sao đang bình thường lại như vậy?
“ Không có gì “ Lưu Yên Nghiên phục hồi lại tinh thần lắc đầu trả lời hắn.
“ Ăn đi, nàng ốm “ Hắn cười gấp đồ ăn cho nàng. Hắn quyết định tẩm bổ cho nàng rồi.
“ Ta tự làm “ Nàng nhăn mày nói, hắn đang làm trò gì vậy? Thật khó chịu.
Long Minh Kha nhìn hai người, trong lòng đột nhiên không thoải mái, vì sao hắn có cảm giác muốn tách bọn họ ra.
“ Nghiên Nhi, ngày mai ta đưa nàng về phủ Thừa Tướng “ Long Minh Vũ quay sang nói với nàng.
Về Thừa Tướng Phủ? Lưu Yên Nghiên khựng lại, nàng có nghe Nhuỵ Nhi nói sau khi đại hôn sau Vương Gia sẽ dẫn Vương Phi về thăm nhà mẹ đẻ, nàng có thể qua mặt được bọn người ở đây, nhưng làm sao có thể qua mặt được Phủ Thừa Tướng.
“ Ta tự về “ Nàng lạnh nhạt trả lời.
“ Vậy không tốt, ta vẫn nên đưa nàng về “ Hắn kiên trì không cho nàng cơ hội từ chối.
“ Tuỳ ngươi “ Lưu Yên Nghiên tiếp tục lực chú ý vào trong đồ ăn mà bỏ quên hai nam nhân đang tò mò nhìn chầm chầm nàng.
Một người đi ngang qua bàn bọn họ, nàng nhíu mày, mùi hương đó? Nàng ngước lên nhìn, nam nhân mới đi qua.
“ Chờ chút “ Lưu Yên Nghiên đứng lên gọi hắn, Long Minh Vũ cùng Long Minh Kha kinh ngạc trước hành động của nàng.
“ Cô nương có chuyện gì sao? “ Hắn quay lại nhìn nàng, đôi mắt màu hổ phách loé lên tia sáng.
“ Không có gì, xin lỗi, ta nhầm người “ Nàng trở về chỗ ngồi, hắn ta tuy có khuôn mặt thanh tú nhưng chung quy không phải tuyệt mĩ tà mị như tên đột nhập phòng nàng, nhưng mùi hương trên người hắn rất giống.
“ Nghiên Nhi, đó là ai? Người nàng nhớ là hắn ta sao?” Long Minh Vũ ngồi kế bên hỏi nàng, hắn không vui khi nàng bây giờ quan tâm người khác.
“ Tên điên “ Nàng bình thãn trả lời, hắn dám cướp nụ hôn đầu của nàng, gan dạ lắm.
“ Haha, Nghiên Nhi, nàng thật thú vị “ Long Minh Vũ cười lên.
Lưu Yên Nghiên liếc nhìn hắn, thú vị cái đầu ngươi, có vẻ lần đầu tiên nàng nghe có người nói Boss của Sát thú vị.
“ Kha “ Giọng nói từ phía sau vang lên, Lưu Yên Nghiên bực bội, nếu nàng biết phiền phức nhiều như vậy nàng sẽ không đi chung với hắn.
“ Khuê Nhi “ Long Minh Kha lạnh lùng lên tiếng, hắn hơi liếc qua Lưu Yên Nghiên tìm biểu cảm của nàng nhưng chỉ là lạnh nhạt không quan tâm.
“ Kha, ngươi cũng ở đây sao? Nghiên Nhi cùng Thất Vương Gia “ Nàng hành lễ với Long Minh Vũ và Lomg Minh Kha sau đó đi lại ngồi cạnh hắn.
“ Vân Khuê Tỷ Tỷ “ Một nữ nhân khoảng 16 tuổi bước lại, nàng ta luôn liếc mắt nhìn hai người nam nhân bọn họ.
“ Đây không phải là Yên Nghiên tỷ tỷ sao? “ Nàng nói lên, trong đôi mắt tràn đầy khinh thường.
Lưu Yên Nghiên mắt lạnh liếc nàng, đây là ai?
“ Vân Khuê Tỷ và Tam Vương Gia thật hạnh phúc” Lời nói thì như chúc phúc nhưng trong lòng nàng thì ghen ghét, biểu cảm của nàng làm sao qua nổi hai huynh đệ Long gia cùng người đi thương trường bấy lâu Lưu Yên Nghiên.
“ Tử Nhiêu “ Khổng Vân Khuê mặt đỏ lên, nhưng lại hả hê trong lòng.
“ Có vẻ như chuyện của ta ngươi không có quyền quản” Long Minh Kha lạnh như băng nói.
“ Tam Vương Gia, ta chỉ hâm mộ hai người thôi “ Nàng xấu hổ ấm ức nói.
“ Kha, Tử Nhiêu không cố ý, dù sao nàng là cô nương tốt “ Khổng Vân Khuê dịu dàng nói tốt cho nàng.
“ Đúng vậy, tỷ tỷ, ngươi cũng thấy Tam Vương Gia và Vân Khuê tỷ đẹp đôi đúng không?” Tử Nhiêu quay sang hỏi Lưu Yên Nghiên, nghe như chỉ nói bình thường nhưng trong đôi mắt nàng lại tràn ngập ác ý.
“ Vậy sao? Ta không chú tâm lắm, ngươi làm gì quan tâm như vậy? Người trong cuộc không để ý, người ngoài cuộc nói hộ làm gì?” Nàng nhún vai lơ đãng trả lời, trong câu nàng có nghĩa là ngươi đang lo chuyện bao đồng, ngươi muốn xen vào bọn họ sao?
“ Tỷ tỷ nói phải “ Nàng nghiến răng đáp, tại sao hôm nay nàng ta lại có khí chất như vậy? Chỉ là một Vương Phi thất sủng mà dám lên mặt dạy đời nàng. Trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên tính toán, vị trí Thất Vương Phi phải là của nàng, nếu không phải Hoàng Thượng đột nhiên đưa cho nàng ta cho hắn thì người ngồi bên cạnh hắn bây giờ đã là nàng.
Nam nhân mặc đồ đỏ nhìn cảnh tượng trước mắt, có người đang muốn hãm hại Nghiên Nghiên của hắn, nên xử thế nào đây?
“ Ta no rồi, ta đi trước “ Lưu Yên Nghiên đặt đũa xuống đứng dậy, kiểu này nàng con ăn vô được mới lạ.
Long Minh Vũ cũng đứng lên giữ tay nàng “Ta đưa nàng về”
“ Tuỳ ngươi “ Nàng lạnh nhạt lập lại câu nói cũ, sau khi nói chuyện với hắn xong nàng biết dù có từ chối hắn cũng nằn nặc đòi cho bằng được.
Long Minh Vũ cười vui vẻ đứng dậy chào “Hoàng Huynh ta đi trước “
Long Minh Kha gật nhẹ đầu, xong cũng rời đi. Khổng Vân Khuê hơi cảm thấy kì lạ, hôm nay hắn không giống bình thường, đi cũng không nói với nàng. Tử Nhiêu tức giận nhìn hướng nàng và Long Minh Vũ, móng tay bấm sâu vô da thịt.
Người đứng sau lưng nam nhân hồng y tò mò nhìn nàng rời đi hỏi “Chủ nhân, người quen nữ tử đó sao?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]