Trong biệt viện, một nữ nhân khuynh thành đang nằm dưới tán cây, nàng diện y phục xanh ngọc nhẹ nhàng, đôi mắt hơi khép hờ cùng hàng mi dài cong vút. Đã ba ngày kể từ khi nàng cùng Long Minh Vũ đi chung, từ đó đến giờ nàng không gặp hắn nữa, cả phủ đồn lên nàng đã bị thất sủng. Tuy cũng nàng cũng không quan tâm gì mấy nhưng chung quy nàng vẫn thấy không thoải mái, có vẻ nàng đã quen với việc ngày thường hắn luôn quấn quýt bên cạnh đi.
Nhưng được cái là bây giờ không nữ nhân nào của hắn lại đi gây chiến với nàng, nói đúng hơn là đi bộ trong phủ cũng không gặp một bóng dáng sủng thiếp.
Nhuỵ Nhi hối hả chạy đến trước mặt nàng “ Tiểu thư, người đây rồi, nhanh lên đi tiểu thư, nếu không sẽ trễ giờ mất “
Lưu Yên Nghiên lười biến ngồi dậy, hôm nay là ngày dự đại tiệc sinh thần của Hoàng Hậu, nàng là Thất Vương Phi nên phải tham dự. Ngồi cho Nhuỵ Nhi làm đầu tóc cho nàng, nàng cứ có cảm giác thêm mấy trăm tấn lên đầu.
Nàng khó chịu kêu nàng ta gỡ xuống hết, sau đó vẽ một kiểu tóc đơn giản nhưng lạ mắt cho nàng làm, sau đó tự tay lấy bút vẽ đoá hoa trên trán, nàng lựa chọn trang phục trên người màu đỏ pha tí sắc bạch. Nhuỵ Nhi há hốc nhìn nàng, tiểu thư quả là đẹp quá.
Lưu Yên Nghiên xua tay trước mặt để nàng hoàn hồn “ Cái ta làm hôm qua đã chuẩn bị chưa “
“Dạ vâng, đã chuẩn bị xong rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-bao-thu/2971104/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.