Lưu Yên Nghiên tập luyện võ thuật cùng các binh lính trong trại, tinh thần lại bay đi đâu mất. Kể từ hôm đó, nàng chưa gặp lại hắn, đúng hơn là nàng đang trốn hắn, Bạc Khinh Nhiễm cũng không rảnh quan tâm đến nàng, dù sao thì nàng cũng chỉ là một tiểu binh nho nhỏ. Lưu Yên Nghiên tự véo đùi, buồn cái gì, nàng là ai chứ? Là sát thủ số 1 nước Z, là gia chủ Lưu gia với khối tài sản kết xù, nàng làm sao có thể vì một nụ hôn cùng ba đôi ngày ở chung mà tương tư chứ.
Dự Chiêu Dư thấy nàng không tập trung, trên mặt lúc trước luôn trưng ra lạnh nhạt giờ đây liên tục thay đổi. Hắn đi đến cạnh nàng la to " Tiểu Uyên, ngươi muốn bị đuổi ra khỏi quân trại lắm à? "
Lưu Yên Nghiên hoàn hồn, nàng ngước lên nhìn Dự Chiêu Dư, hắn đến đây lúc nào? Sao nàng không nhận ra, sự cảnh giác của nàng kém đến vậy rồi à? Dự Chiêu Dư buồn cười nhìn biểu cảm ngơ ngác của nàng, "hắn" ta cũng có ngày trưng ra cái loại mặt này. " Phạt ngươi gánh nước trong một tuần "
" Có cần lâu như vậy không? " Nàng nhăn mày, khó chịu và bắt đầu toả khí lạnh. Hắn nhướng mắt, khoanh tay ôm kiếm " Vậy đuổi khỏi doanh trại "
Nàng phủi mồ hôi trên tay, lạnh lùng trở lại " Ta đi xách nước "
Lưu Biên, Trịnh Liệt ôm đầu, Tiểu Uyên mấy ngày nay cứ tinh thần không ổn định, đầu óc trên mây, làm gì cũng không nên hồn.
Xách hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-bao-thu/2971058/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.