Đến cửa Nhiếp Chính Vương phủ, Bạc Khinh Nhiễm bước xuống trước, hắn đưa tay ra đỡ nàng. Lưu Yên Nghiên lờ qua tay hắn đi lên trước, đôi tay đưa giữa không trung cứng đờ bỏ xuống, đôi mắt xám tro hờ hững lóe tia kì dị. Hắn phân phó người chăm sóc nàng xong cũng quay đến chính điện.
Nô tì đi sau, Lưu Yên Nghiên bước đi chậm rãi, đôi mắt nhìn vườn lê trắng trước mặt, mở miệng hỏi " Bạc Khinh Nhiễm không có thê thiếp nào sao? "
Hai nô tì đi sau cúi thấp đầu, lại có người dám kêu tên Nhiếp Chính Vương như vậy, sợ e rằng chỉ có Vương Phi. " Dạ thưa, không có ạ "
Bao nhiêu người mơ ước vào Nhiếp Chính Vương Phủ, nhưng làm sao có thể được. Vừa chỉ hôn là bị từ chối, nếu ép thì sẵn sàng giết ngay tại chỗ, ai còn dám gả cho Nhiếp Chính Vương? Kể cả Hoàng Thượng cũng quay mặt làm ngơ.
Lưu Yên Nghiên hơi bất ngờ, người ưu tú lại còn là mĩ nam tử như hắn trong phủ lại không thê không thiếp, nếu không phải là cuộc hôn nhân bị bắt buộc này thì chỉ sợ hắn cũng không rước thê. Nam nhân thời nay tam thê tứ thiếp, hoàng thượng mỹ nữ ba ngàn, chỉ mình hắn là không màn nữ sắc. Thật sự rất kì lạ.
Đi vòng hoa viên, nàng thấy mệt nên cho tỳ nữ lui xuống, một mình trở về điện Vương Phi. Đến đây đã lâu nên nàng xác định có thể sẽ không trở về hiện đại được. Nàng cũng nên dự tính cho tương lai, không thể cứ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-bao-thu/2971045/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.