Trời sang thu. Rất mát. Dương Ngọc Lan hàng đều ngủ trưa tới chiều tà mới chịu dậy. Mấy ngày nay rất chán, không có cái gì chơi.
Đang nằm trên giường lăn qua lại, Dương Ngọc Lan nảy ra một ý.
"Tiểu Mai. Tiểu Mai đâu? Vào đây" Dương Ngọc Lan bật dậy ngồi khoanh chân trên giường.
"Tiểu thư có việc gì dặn dò?" Tiểu Mai ở ngoài nghe tiếng gọi liền vào ngay.
"Chúng ta ra ngoài du ngoạn vài ngày nhé" Dương Ngọc Lan hứng thú nhìn Tiểu Mai.
"Không được. Cái này không được đâu tiểu thư. Lão gia phu nhân không cho đâu" Tiểu Mai hoảng. Tiểu thư này sao lại có nhiều ý nghĩ vui chơi như vậy chứ?
"Cái đó ngươi không cần lo. Chỉ cần sắp đủ ngân lượng quần áo là được. Không khí mát như này mà không đi du ngoạn. Phí, rất phí a" Dương Ngọc Lan làm bộ mặt tiếc nuối.
Cuối cùng Tiểu Mai ngoan ngoãn đi sắp đồ.
Dương Ngọc Lan đến chỗ Dương Ngọc Chính xin phép ra ngoài. Nài nỉ mãi Dương Ngọc Chính mới đồng ý.
Dương Ngọc Lan về phòng vừa hát vừa nhảy múa.
"Tiểu thư tình hình ra sao rồi? Lão gia có đồng ý không?" Tiểu Mai thấy Dương Ngọc Lan về liền lại gần hỏi chuyện.
"Ta đã ra tay mà lại không thành công sao? Dọn đồ xong chưa? Sáng mai chúng ta bắt đầu hành trình du ngoạn mùa thu. Haha" Dương Ngọc Lan đứng giữ cửa chống nạnh ngửa mặt cười lớn.
Thanh Châu nằm ở phía Bắc. Nên cuộc hành trình sẽ đi xuống phía nam.
Sáng hôm sau hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ba-dao/2403378/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.