" Không được mình sắp bị mang ra xử tử vì tội gì đó mà mình cũng không biết nữa . Không thể để chết oan uổng như vậy được phải để cho mọi người nhớ đến mình dù sau này không gặp nữa . Phải rồi phải chụp lại bức hình cuối xong đăng lên mạng với dòng status buồn lời tạm biết cuối cùng với mọi người "
Cô chỉnh chu lại đầu tóc quần áo rồi mở camera điện thoại lên chụp ảnh . Trong nhà giam không có ánh sáng lên máy chụp ảnh đen xì không lên hình . Cô lại đứng dậy đi qua đi lại tìm góc sáng đẹp để chụp ảnh nhưng lại vô ích
" Muốn chụp bức ảnh cuối cũng không được nữa , nơi gì mà không có lấy một ánh sáng không có lấy một góc đẹp để chụp hình nữa . Không sao không đăng được ảnh mình đăng status thường thôi "
Minh Lan ấn vào Mạng Xã Hội định đăng lời từ biệt thì màn hình hiện lên " không có kết nối internet "
Trong đầu cô bỗng lóe lên một ý gì đó không rõ chỉ thấy cô cười bí hiểm rồi lại chạy lại cửa phòng giam gọi tên lính đang đi gần đó lại
" Anh trai , anh đẹp trai lại đây "
Vừa nói cô vừa vẫy tay với tên lính , tên lính cau mày chỉ tay vào mình như hỏi lại cô .
" Gọi anh đó lại đây mau "
Tên lính chắc chắn là gọi mình thì đi lại chỗ cô :" Cô nương kêu ta "
" Cho tôi hỏi ở đây có wifi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ba-dao-den-tu-hien-dai/2776495/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.