Cô bắt đầu nghĩ lại lời mà những tên lính nói lúc ở thiên lao
[ Cô nương à cơm của tù nhân chỉ có như vậy thôi cô có ý kiến gì thì gặp hoàng thượng nói chuyện đây là luật rồi ]
( Theo mình biết hoàng thượng thường là tên ngồi ở giữa , thì ra hắn là tên ra cái luật hà khắc về chuyện ăn uống trong nhà tù . Trông mặt mũi cũng sáng sủa mà ác dữ vậy , chắc chắn là đóng vai ác rồi . Được để bà giảng dạy lại cho ngươi nghe)
Nghĩ rồi cô lại xắn ống tay áo lên mặt cố tỏ vẻ dữ tợn đi thẳng về phía Tiêu Lãnh. Đứng trước mặt Tiêu Lãnh cô đập mạnh tay xuống bàn rồi bắt đầu bài ca của mình
" Hoàng thượng sao thì ra anh là cái tên tổng thống ki bo hà tiện ở ngoài ăn sung mặc sướng còn để người khác phải sống khổ sở nói cho ngươi biết ta đã hứa với mình mà gặp được ngươi sẽ không tha đâu "
Minh Lan hùng hổ nhảy lên bàn đòi đánh Tiêu Lãnh thì được Hạ Vũ vào kéo ra . Tiêu Lãnh đi ra khỏi ghế đứng cách xa cô mặt vẫn sợ hãi nói :" To gan ta là vua mà ngươi dám chửi ta còn đòi đánh ta nữa . Cô phạm tội ta chưa chém đầu cô thì thôi ở đây mà ...."
Tiêu Lãnh chưa nói xong thì bị Minh Lan nói ngang vào :" Tôi phạm tội tôi phạm tội gì chứ , bị bạn thân đẩy ngã xuống hồ không biết sao lại đến đây vừa mở mắt thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ba-dao-den-tu-hien-dai/2776491/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.