Mà trong lúc đó, Lê Hi cũng nhanh chóng lui ra, nhảy hướng khác, giờ phút này hắn còn muốn xem kịch vui, không rảnh cùng nữ nhân trước mắt dây dưa, nếu như đổi là lúc khác, có lẽ hắn sẽ có hứng thú cùng nàng chơi một thời gian, nhưng đối mặt với một vẻ mặt băng sơn nhiều chiêu thức tàn nhẫn giết người, hắn quyết định sớm rút lui.
"Vương Gia!" Băng Đồng không đếm xỉa tới Lê Hi, khóe mắt dừng ở người phía sau Nam Cung Thần, ánh mắt vốn lạnh lẽo càng trở nên bén nhọn.
"Phụ thân thân mến, thủ hạ của ngươi cầm kiếm, nhi tử đáng yêu ta đây vô cùng sợ hãi!"
Thư Vũ Trạch đối với ánh mắt sững sờ kinh ngạc của Liễu Trì, vẻ mặt ranh mãnh xem kịch vui của Lê Hi, cùng với gương mặt lạnh lẽo sát ý của Băng Đồng, tất cả đều không nhìn, ngược lại hào hứng bừng bừng đứng ở sau lưng Nam Cung Thần, một đôi tròng mắt màu hổ phách sáng lên, ánh mắt vẫn không rời nam tử trên xe lăn.
"Ngươi kêu ta là phụ thân?" Trong lòng Nam Cung Thần có cảm giác quái dị, đột nhiên hơn nửa đêm một đứa trẻ che mặt chạy tới, đánh nhau được một lúc lại đột nhiên chạy đến trước mặt hắn gọi phụ thân, hắn luôn luôn không thích người khác đến bên cạnh mình, tại sao có thể có một đứa bé lớn như vậy, có quan hệ gì, trừ thật nhiều năm trước. . . . . .
Nghiêng người nhìn đứa bé phía sau lưng, cánh môi trên khuôn mặt mê người hơn hoa đào cũng từ từ nâng lên mỉm cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ap-dao-vuong-gia/173622/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.