"Tất cả đều nhìn ta làm cái gì?" Thư Nhã Phù gặm hết móng heo trên tay, mờ mịt ngẩng đầu.
"Loại nữ nhân này có gì tốt, ánh mắt Tề vương thật là đặc biệt!" Trên mặt Chiến Bắc Sính biểu hiện đầy khinh bỉ, nhưng đáy mắt lại lóe lên tia bi thương, bưng lên ly rượu trước mặt một hơi uống cạn sạch.
Thư Nhã Phù là người trong cuộc nhưng vẫn mê man như cũ, hài lòng gặm mấy cái móng heođã thèm muốn thật lâu, thành công làm cho đầu óc nàng sững sờ, không hiểu được nên quay đầu lại hỏi.
" Nữ nhân của Bổn vương muốn thế nào thì là thế đó? Muốn làm gì thì làm cái đó? Cần gì để ý tới những cái được gọi là lễ giáo trói buộc!" Nam Cung Thần cười híp mắt đưa tay, một chút cũng không ghét bỏ bên khóe miệng Nhã Phù dính dầu nhầy nhầy, đưa tay dùng ống tay áo lau lau cho nàng, bên khóe miệng tràn đầy cưng chiều.
"Các ngươi đang nói ta?"
Thư Nhã Phù ngây ngốc đưa tay chỉ mình, khuôn mặt mê mang càng thêm nghi hoặc nhìn Nam Cung Thần, nhìn hắn ống tay áo của hắn dính đầy vết dầu mỡ, rất có vài phần ngượng ngùng muốn lui ra, nhưng làm sao Nam Cung Thần lại để cho nàng được toại nguyện, ngược lại tay lôi kéo nàng nhích tới gần thêm mấy phần.
Thư Nhã Phù nhìn Nam Cung Thần, trên gương mặt đã nổi lên mảng đỏ ửng!
"Vương phi không cần để ý tới hắn, hình dáng của nàng là gì ta cũng thích!" Bên kia, Nam Cung Thần mặt không đỏ hơi thở không gấp nói, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ap-dao-vuong-gia/1622858/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.