Bị mấy người làm mang ném ra Tề Vương phủ, Khương San San ngồi trên mặt đất ngoài cổng chính, nhìn ánh mắt người chung quanh thần sắc trào phúng cùng khinh miệt, còn có khi đó thỉnh thoảng truyền tới lời bàn luận xôn xao, d∞đ∞l∞q∞đ, trong tai Khương San San, tất cả âm thanh đều là chuyện cười nàng không biết tự lượng sức mình, đùa cợt nàng mất mặt xấu hổ.
Nam Cung Thần, An Thất Thất! Khương San San ta chưa từng có ngày hôm nay, không chịu nổi như vậy!
Ngươi đã không để cho ta tốt hơn, vậy ta tuyệt đối sẽ không để cho hai người các ngươi tốt hơn! Trong thành Khai Dương lớn như thế không lẽ không có chỗ nào cho Khương San San ta.
Chậm rãi đứng lên, trên mặt Khương San San không có bất kỳ biểu cảm nào, lạnh nhạt thậm chí có thể nói là lạnh lùng nhìn cửa lớn Tề Vương phủ đóng chặt, đáy lòng yên lặng lập lời thề đối với mình, nàng nhất định phải báo thù, đều là An Thất Thất hại nàng giống như chó nhà có tang bị ném ra vương phủ!
An Thất Thất, những ngày an nhàn của ngươi sẽ không quá lâu!
"Vương Gia tới An cô nương chắc là có lời muốn tán gẫu, Diệu Âm không quấy rầy hào hứng của Vương Gia cùng An cô nương, xin được cáo lui trước!"
“Liên Thu cũng xin cáo lui!"
Khi Khương San San bị thị vệ vô tình kéo ra ngoài, cho dù là người không có đầu óc, cũng biết hiện tại không thể ở trước mặt của Tề vương, Diệu Âm cùng Liên Thu cũng nhanh chóng rời khỏi.
"Đều đi rồi, ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ap-dao-vuong-gia/1622772/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.