Dật phủ mặc dù không lớn dọa người như những nhà phú quý khác nhưng cũng không xem như nhỏ, dù gì cũng có gia phủ rộng lớn, nô bọc nhân số đông, bạc lại càng dư dả, Dật lão gia lại làm quan huyện cả một Liêu thành, tình cảnh này nếu bảo không sa hoa cũng xem như tráng lệ.
Nhìn xem, ngay cả y phục chuẩn bị cho ' tù nhân ' như A Nam cũng phải là vải từ lụa, màu sắc thanh nhã tuyệt không bị trôi như những vật phẩm tầm thường khác, một màu tím thuần tay áo thuê hoa, váy dài chấm đất, khoác lên người A Nam liền khiến người bên cạnh không khỏi thán phục nàng rất xinh đẹp.
"Rất hợp với cô nương."
Nha hoàn bên cạnh là từ thật tâm buột miệng khen nàng, dù bên trong cũng có vài ba phần ý vị muốn vỗ mông ngựa.
Nhưng là Trần A Nam không quan tâm lắm, dù đồ tốt cũng không khiến nàng thoải mái, nhưng biết làm sao, một đường tới đây lại không đem theo tay nải, tất nhiên y phục liền không có để thay rồi. Cũng rất may khi Dật Biểu Cát hiểu tình đạt lý, dù nàng là tù nhân vẫn chuẩn bị không ít trang phục cùng với trang sức, hầu như đều là đồ tốt nhưng là y phục thì chấp nhận, còn trang sức xem như không khí, tuyệt không đeo bất kì thứ gì của hắn lên đầu, vẫn chỉ dùng mảnh lụa của mình mà cột hờ hững.
Thay xong y phục, tất nhiên là trong đầu A Nam liền suy tính đến chuyện đi kiếm vị tổng quản kia, nhưng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007551/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.