Trần A Nam hai mắt âm trần nhìn cổ chân băng bó kín mít, cơn đau khiến nàng không khỏi thở hắt một hơi, mùi thuốc nặng nề bao trùm cả căn phòng bốn phía cửa sổ đều đóng, vốn một thân hồng hào nay lại có chút tiều tụy.
" Cổ chân cô nương bị trẹo, vết thương ngoài da không đáng kể, mấy ngày này phải chú ý dưỡng thương, ba bốn ngày sau liền có thể đi lại nhưng hạn chế hoạt động mạnh. "
Vị đại phu chậm rãi cất dụng cụ, âm thành ba phần khàn bảy phần đặc, lưng còng hướng A Nam đều đều căn dặn.
"Đại phu, nàng ấy chảy nhiều máu như vậy.. ngài kiểm tra kĩ lại một chút."
Dật Biểu Cát dung nhan trước sau trắng bệch, bộ dạng chật vật khác xa ngày thường lo lắng nhìn cổ chân nhỏ bé trên giường được bao bọc kín mít. Vị đại phu nghe hắn lo lắng, liền chậm rãi liếc nhìn, hướng hắn lắc đầu mà nói.
"May mắn là vết thương ngoài da không sâu, dù có chảy máu nhưng không có vấn đề, nếu quả thật mạnh tay một chút nữa thôi cổ chân của vị cô nương này có lẽ không thể cứu chữa rồi."
Dật Biểu Cát khóe môi mím chặt, dung nhan càng trở nên trắng bệch.
Trần A Nam cảm thấy mệt mỏi, liền hướng vị đại phu nói hai tiếng đa tạ, đợi người rời đi, nàng lia mắt nhìn sang thân ảnh cao to đỏ rực bên cạnh, dung nhan không mấy thân thiện nhìn hắn, có chút tức giận mà đuổi người.
"Dật nhị thiếu, mời ngài ra ngoài. Ta mệt mỏi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007548/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.