Đấng trượng phu, đại nam nhi, đầu đội trời chân đạp đất, chí hướng làm cao.
Từ trước đến nay Trần A Nam vẫn luôn tin rằng những câu từ đó hoàn toàn phù hợp với nam nhân Trần gia.
Trần Bắc phụ thân nàng tuổi chưa ngũ tuần mà đã trở thành trọc phú nông dân, đất đai phì nhiêu, mấy trăm mẩu ruộng, mấy trăm cánh ngô, ôi chao cóghi cũng phải ghi hết một quyển sách nhỏ. Mà Trần Nguyên đại ca nàng,tuổi trẻ tài cao, một thân hào hùng, tay bắn ngự xạ, vốn hắn chỉ muốnlàm thợ săn nhàn rỗi, dăm ba bữa bắn hạ vài con gấu, vác về đôi con hổmà thôi, nào ngờ tài năng lan tiếng truyền xa, mà cái xa này lan cũngrất hay, tới tận kinh thành.
Tẩu tử Trần gia vốn là thiên kim của một gia tộc nhỏ, Vĩ gia nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưngcung tên hay cánh cung, từ nam chí bắc, đều là từ nhà Vĩ mà ra, cao thủbắn cung cũng toàn người Vĩ gia. Cho nên khi nghe nói ở một cái thôn hẻo lánh xa xôi nào đó gần biên cương, kì dị xuất hiện nhân tài về cungthần, Vĩ gia đại tiểu thư cùng tiểu công tử hưng phấn bừng bừng, thaymặt lão nhân Vĩ gia đi triệu người tài về.
Lão nhân Vĩ gia vốnluôn dằn vặt về đứa con gái lớn, tuy xuất thân từ nhà buôn mũi tên, cung tên, nhưng là cầm kì thư họa, không gì không biết, chỉ có bắn cung làmù đến đáng giận.
Mặc dù là vậy, nàng cũng đến độ tuổi phải gả,tướng mạo lại như hoa, đối nhân xử thế hài hòa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007526/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.