Sau đó Trần A Nam bất lực nhìn cơn mưa nặng trắng xóa mịt mù bên ngoài, bản thân cùng phụthân ngồi trú trong một cái miếu bỏ hoang, nàng liền muốn lệ rơi đầymặt.
Chỉ hy vọng cơn mưa chóng đi, để nàng không phải ngủ ở bênngoài, phụ thân còn đang bị thương, nếu nhiễm phong hàn thì nàng sẽ đaulòng đến chết mất.
Mặc dù là vậy nhưng cơn mưa bên ngoài không hề có xu hướng nhỏ đi mà thậm chí ngày càng nặng hạt, Trần A Nam khẽ suytư, nàng cần đi chùa khấn phật. Số mạng vậy quá xui xẻo rồi. Cầu gì trái đấy.
”A Na lạnh không?”
Trần Bắc khẽ vỗ đầu con gái, ôn nhu hỏi.
Đang lúc nàng tính trả lời thì bên ngoài miếu lại vang lên những âm thanh khác lạ, gây sự chú ý của nàng.
Chỉ thấy không lâu sau đó trong miếu thờ bỏ hoang, ngoài hai cha con Trần A Nam lại kì dị xuất hiện thêm bốn con người, bốn con ngựa. Diện tíchmiếu thờ liền như vậy mà trở nên thu hẹp.
Vốn Trần A Nam cũngkhông thuộc dạng để ý những chuyện xung quanh, nhưng do lúc này quá rảnh rỗi, lại không có gì làm, cho nên nàng liền ngồi yên trong lòng phụthân, mở một cuộc đánh giá người khác ở trong đầu.
Bốn người nàycó ba là nam, một là nữ. Vốn nàng cũng sẽ không nhìn rõ số nam nữ trongđó, ban đầu nghĩ tất cả đều là nam vì họ toàn thân đều mặc đồ tối màu,thân người lại cao to như gấu rừng, chỉ khi họ tới gần chỗ Trần A Nam,nàng mới thấy được hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007512/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.