Đêm,hai bóng dáng con người đang ngủ say sưa trên chiếc giườngđẹp.Một là chàng ''hoàng tử'' đang hạnh phúc mỉm cười,vì được ở bênngười con gái mình yêu.Còn nàng ''công chúa'',có vẻ,cô đang rất lo âu,và gặp ác mộng,trên trán lấm tấm mồ hôi,tuôn ra từng đợt.
Lâu lâu,cô ấy lại cắn chặt môi lại,nhăn mặt như đang gặp chuyện,và cũng cókhi ,cổ lại nắm chặt lấy tay chàng hoàng tử đang say sưa ngủ trêngiường,mà chính cô cũng không hay biết...
****
'' Giúp em.......Khải...à... '' Tiếng Minh Anh thét lên khi bị một ngườilạ mặt lôi đi,tại sao nó lại bị bắt đi chứ,giọng nó đau đớn kêu hắn,nókhóc,khóc hết cả nước mắt của mình,lòng nó đau như bị ai xiết chặt,không thể nào mà dừng được những cơn đau liên hồi.
Trước mặt nó,hắn đang đứng đơ ra như một tượng đá,mắt hắn chứa một tia lạnhlùng nhìn nó,hắn vẫn im lặng,không nói gì và chợt nhìn nó,vẫn mang cáilạnh lẽo như sắp ruồng bỏ nó,đứa con gái tội nghiệp,hắn cất tiếng :
'' Xin lỗi em....Anh không...thể giúp gì được cho em rồi... ''...
'' Anh thật tàn nhẫn,mau nắm lấy tay em đi mà...'' -Minh Anh không kìm nổi cảm xúc,nói to......mắt vẫn còn đầy nước lệ,tuôn ra lã chã.
'' Anh....anh không làm được...anh muốn níu tay em...nhưng..nhưng...'' -Kỳ Khải nhăn mặt,đưa tay ra một đoạn ngắn,nhưng lại thụt vào,tay hắn dầndần cứng lại,không cử động được nữa...
Sao...sao lại như vậy? Chuyện sao lại có thể thành ra như vậy hả? Đến cả nó cũngkhông ngờ,ngày này,hôm nay,nó phải rời xa hắn,ngày này hắn không thể cứu nó....Không....
'' Không......Anh Khải....................ải.................ải....'' _ Nó ngân giọng,gọi tênhắn,cổ nghẹn lại,rồi dần biến mất sau màn đêm tăm tối,ánh mắt trời chưaló rạng,nhưng một màn sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-18-tuoi-mang-tam-hon-13-tuoi/1583819/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.