Đứng ở trong sân, Lưu Nguyệt vừa nghe thấy lời nói của Đỗ Quyên Như liền không để Mộ Dung Cương lên tiếng mà nói lớn: "Nếu là tỷ thí việc gây thương tích là bình thường, vậy hôm nay Ngũ Thúc cùng Ngũ thẩm vì việc gì mà tới đây chất vấn Lưu Nguyệt ? Lưu Nguyệt tuổi còn nhỏ, nhất thời thất thủ không khống chế được lực đạo như vậy sao có thể trách Lưu Nguyệt đươc?
Tỷ thí luận võ, sinh tử là do trời định, Lưu Nguyệt bị nhiều vết thương như vậy cũng không oán trách nửa lời, huống chi?."
Tiếp lời nói của Đỗ Quyên Như, Lưu Nguyệt cũng có vài câu xà tùy bổng thượng, lập tức khiến Mộ Dung Cương cùng Đỗ Quyên Như không nói nên lời.
Mộ Dung Kiên nãy giờ không lên tiếng nhưng thực ra đang tỉ mỉ đem Lưu Nguyệt hiên tại mà đánh giá, trong trí nhớ trước kia Lưu Nguyệt quả thực chỉ là đứa trẻ vô năng, chỉ biết khóc lóc mềm yếu không ngờ khi lớn lên lại thay đổi như vậy.
"Nói rất đúng, luận võ đánh giá, sinh tử là do trời định, Lưu Nguyệt muội muội xem ra một thân võ công tượng thừa, ngu huynh hôm nay xin được lãnh giáo." Trong bầu không khí đang lặng yên bỗng vang lên một giọng nói đầy tưc giận, cùng với đó một nam tử mặt đen xuất hiện.
Hắn vừa ra mặt, mấy nam tử đứng gần đó liền vui sướng nhìn hắn, những ánh mắt thoáng là cười châm chọc khi lại như vui sướng khi nhìn thấy người khác gặp nạn tất cả đều chuyển lên người Lưu Nguyệt .
Lưu Nguyệt thản nhiên nhìn nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/206569/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.