Đêm đã khuya.
Mọi người đều chìm đắm trong một tâm trạng phiêu lãng khó nói, âm trầm như nước.
Lưu Nguyệt bên này vừa thoát hiểm một trận đánh lén của địch, giờ đang nghỉ ngơi.
Còn bên kia, lúc này đang gió nổi mây vần, sóng dữ ngập trời.
Liên Phi dẫn đầu tam đại gia tộc xông vào cấm địa, nhìn thấy hiện trường thê lương bi thảm xong, sau nỗi đau thương tột cùng, thì lửa giận bùng lên như muốn đốt hết cả bầu trời nơi đây.
Con cái của bọn họ, đời sau của Minh Đảo bọn họ, toàn bộ đều bị giết ở chỗ này.
Những đứa con mà bọn họ vẫn cho rằng đang sống tốt, thật ra đã sớm chết hết rồi.
Khi bọn họ còn đang hoan hỉ phấn khởi, vô cùng vui mừng vì đời sau được sinh ra.
Thì ngay cả thời gian nhìn kỹ một chút cũng không có.
Không kịp yêu thương bọn chúng nhiều hơn một chút, ôm ấp bọn chúng lâu thêm một chút.
Thì đã chôn xác nơi đây.
Sau khi nỗi đau tột cùng trôi qua, thay vào đó là sự tức giận ngập trời.
Dường như thiêu hủy hết thần trí của tất cả người vào cấm địa này.
Muốn báo thù, nhất định phải báo thù cho bọn nhỏ.
Thánh điện, chuyện này không nói lý do gì hết, quyết không bỏ qua, không thể bỏ qua.
Trong sự tức giận ngập trời và thê lương này.
Được tam đại gia tộc, Âu Dương thế gia, Liên gia, Ngân gia dẫn đầu, vô số người dân Minh Đảo.
Càn quét tất cả, liền vọt tới hướng Bích Tinh cung và Thánh điện.
Khí thế bừng bừng, đằng đằng sát khí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261192/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.