“Ta được làm cha, được làm cha rồi.”
Cúi đầu thở nhẹ, sau đó đột nhiên kêu to một tiếng.
Chỉ thấy trong ánh trăng mờ mờ, Hiên Viên Triệt đột nhiên nhảy cẫng lên một cái, ôm Lưu Nguyệt vào lòng, tiếng cười lớn ha ha vang vọng xung quanh.
Nhìn bộ dạng đó, muốn có bao nhiêu hưng phấn thì có bấy nhiêu hưng phấn.
Ha ha, hắn được làm cha rồi, được làm cha rồi.
“Này, này, ngươi nhỏ giọng một chút, nhỏ giọng một chút, ngươi không muốn sống nữa à.”
Âu Dương Vu Phi bị Hiên Viên Triệt gào to một tiếng như vậy, cũng kích động nhảy lên, khoa chân múa tay quát khẽ với bộ dáng vui mừng của Hiên Viên Triệt.
Vân Triệu bên cạnh đi tới, thấy như vậy khóe miệng không khỏi cong lên, cười cười.
Cả đời này, chưa từng thấy qua tên Hiên Viên Triệt lãnh khốc trầm ổn lại ngốc đến mức này.
Lưu Nguyệt bị Hiên Viên Triệt ôm vào lòng, bị hắn kêu la ầm ĩ như vậy, đang lặng người cũng bừng tỉnh lại.
Không khỏi cong cong khóe miệng.
Một tay vuốt ve bụng, một tay ôm lấy cổ Hiên Viên Triệt, mặt mày đều rạng rỡ nụ cười: “Ta có con rồi, ta được làm mẹ rồi.”
Làm mẹ rồi, được làm mẹ rồi, nàng đã có hài tử của mình.
Đây là vấn đề mà nàng chưa từng nghĩ qua.
Chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ được hạnh phúc vẹn toàn.
Lúc này, lại có được rồi, có được rồi.
Làm sao mà nàng không thích, không vui mừng cho được.
Hiên Viên Triệt ôm Lưu Nguyệt, nghe vậy dùng sức gật đầu nói: “Chúng ta có con rồi, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261181/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.