Nàng không phải là đồ ngốc, nói dối rành rành như vậy, nàng còn nghe không hiểu, vậy nên đâm đầu vào tường cho rồi, Lưu Nguyệt nhìn Âu Dương Vu Phi. 
Hiên Viên Triệt bên cạnh cũng khoanh tay trước ngực, mi mày lạnh nhạt. 
Đôi mắt kia cũng nói lên suy nghĩ trong đầu rất rõ ràng. 
Nếu hắn tin những lời này vậy thì hắn phải đập đầu vào đậu hũ mất. 
Khoang thuyền ba người, trong nháy mắt yên tĩnh. 
Đối diện với sự không tin tưởng rõ ràng cùng áp bách của Hiên Viên Triệt và Lưu Nguyệt, Âu Dương Vu Phi vẫn phe phẩy quạt, khinh mạn như cũ. 
Chẳng qua nụ cười trên môi càng thêm nhàn nhạt. 
“Xem đi, ta nói không có thì các ngươi không tin, ta nói thật là như vậy các ngươi vẫn không tin. 
Nhìn xem, vậy các ngươi muốn ta nói gì? 
Nếu không, nàng hãy nói cho ta biết làm thế nào để nàng tin, ta sẽ nói lại cho nàng nghe lần nữa.” 
Lời vừa nói ra, Âu Dương Vu Phi cười bất đắc dĩ và lấy lòng nhìn Lưu Nguyệt. 
Ý tứ nhẹ nhàng và tùy ý, nói ra vô cùng nhuần nhuyễn. 
Mà mặt mày Lưu Nguyệt đã đen không thể đen hơn nữa. 
“Ngươi bớt nói giỡn lại cho ta, Âu Dương Vu Phi, đừng cho là ta không muốn ở chỗ này tính toán so đo với ngươi, thì ngươi liền muốn nói nhăng nói cuội gì cũng được.” 
Mắt đen lại, giọng nói Lưu Nguyệt lạnh đến không thể lạnh hơn. 
Tên Âu Dương Vu Phi này, thấy rõ được đúng là nàng không muốn cùng hắn so đo chuyện Minh Đảo. 
Liền bắt đầu tùy ý giỡn hớt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261176/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.