Bóng đêm mờ mịt, sao trời lấp lánh.
Ánh trắng trong veo từ trên trời chiếu xuống, soi rõ ràng đường đi trên thảo nguyên.
Phóng ngựa mà đi, phá vỡ vẻ tĩnh mịch của trời đêm.
Thảo nguyên cách thành Thịnh kinh không xa.
Thúc ngựa đi nhanh, chưa đến nửa đêm, Lưu Nguyệt cùng Hiên Viên Triệt dẫn theo đám người Thu Ngân, Ngạn Hổ đã phóng ngựa đi vào vùng thảo nguyên tươi tốt.
“Nhiếp chính vương.”
Bên rìa thảo nguyên đã có sẵn người đang chờ, lúc này vừa thấy Lưu Nguyệt tới liền tiến đến nghênh đón.
“Quân sư đang ở đâu?”
Lưu Nguyên vẫn không ghìm ngựa lại, tiếp tục chạy nhanh qua nói.
“Ở phía trước.
Nhiếp chính vương, mời theo tiểu nhân.”
Trong lúc chờ tiểu binh kia dẫn đường, Lưu Nguyệt cũng không chạy chậm lại, cũng không nói thêm, đáp ứng một câu liền phóng ngựa đi tới phía trước.
Hiên Viên Triệt theo sát phía sau, thấy Lưu Nguyệt vội vàng như vậy không khỏi hơi hơi nhướn mày.
Chuyện gì khiến cho Lưu Nguyệt vội vàng như vậy? Hắn nhất định phải đến nhìn xem sao.
Lập tức phóng ngựa theo Lưu Nguyệt.
Phía sau đám người Thu Ngân, Ngạn Hổ phóng ngựa như bay đuổi theo.
Bóng đêm mịt mùng bao trùm thảo nguyên.
Nơi Âu Dương Vu Phi đang đứng đợi Lưu Nguyệt ngược lại lại đốt đuốc sáng rực ba phía.
Mà ngay tại mảnh đất cách rìa thảo nguyên bằng phẳng không xa lại là dãy núi đá dựng đứng trải dài.
May là cũng không cao, cũng không quá hiểm trở.
Từ phía xa nhìn lại, thoạt trông rất giống một con rồng lớn đang nằm ngủ.
“Nhiếp chính vương, quân sư ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261148/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.