Gió thổi mây trôi, mặt trời đỏ rực treo trên cao phát ra uy lực của nó, nắng vàng soi muôn nơi.Trời trong vắt, xanh thẳm như màu ngọc.Một ngày trước, việc Hiên Viên Triệt cùng Lưu Nguyệt từ trên trời rơi xuống khiến chi toàn bộ binh sĩ Thiên Thần, như được ăn thuốc kích thích, hết sức hưng phấn, anh dũng vô địch.Ngược lại, binh lính Nam Tống dường như đã đánh mất toàn bộ sĩ khí.Phía sau, lương thảo bị thiêu hủy, phía trước, Thiên Thần giáng xuống ủng hộ binh sĩ Thiên Thần, đả kích này nối đả kích khác, cộng thêm binh sĩ Thiên Thần dùng hết sức mà mãnh liệt tấn công, khiến cho quân lính Nam Tống càng thêm bất mãn.Chiến sự, càng lúc càng nghiêng về một bên.Chỉ mới mấy ngày, Thiên Thần trực tiếp đại phá bốn mươi vạn đại quân Nam Tống, lao thẳng tới biên quan thủ thành của Nam Tống.Người mài đao đánh trận, người khác lại mài đao đốn củi, trong khi Hiên Viên Triệt đang phải tất bận trên chiến trường, Âu Dương Vu Phi lại ở một bên đốn củi.Hắn đã tận mắt chứng kiến Lưu Nguyệt chế tạo ra cánh để bay.“Lưu Nguyệt, chỗ này có phải hơi nhỏ hay không?”
Tuy rằng hắn đã nhìn từ đầu tới đuôi, bất quá chỗ kia hình như nhỏ quá, hắn có chút không thể chắc chắn.Lưu Nguyệt nhàn nhã ngồi dưới gốc cây hóng gió, hiện tại đã không còn phải lo chuyện Tam vương Minh đảo, mà chuyện trên chiến trường nàng lại chẳng hiểu gì, không cần nói đến.Hơn nữa, hiện tại binh lính vừa thấy nàng, liền hiện lên ánh mắt sùng bái a, nàng nhìn mà cứ muốn nghiến răng nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261118/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.