Một mảnh đao kiếm bất chợt yên lặng.
Thực quỷ dị.Giữa bãi đá rộng lớn, ngươi nhìn ta, ta nhìn lại ngươi; chỉ trong chốc lát ngắn ngủi.Không một ai nói chuyện; lời đến miệng lại không cách nào nói; Không khí ngưng trọng, vây kín xung quanh, phủ lên đầu mọi người.Lưu Nguyệt nhìn thoáng qua Hiên Viên Triệt vô sự, liền không chú ý tới hắn nữa.
Nàng trầm mi, sự nặng nề trong tim cũng buông xuống; hắn không có việc gì rồi.Mày liễu khẽ nhếch, nàng mỉm cười đối với Hiên Viên Triệt.Thấy Lưu Nguyệt mỉm cười với mình, Hiên Việt Triệt trầm hạ khoé mắt hơi giật giật, rồi khẽ nâng mi liếc nhìn Độc Cô Dạ đang tựa đầu một bên cổ Lưu Nguyệt, ánh mắt lại trầm xuống.
Đột nhiên hắn nhấc chân bước qua người Vân Triệu, bước thẳng về phía Lưu Nguyệt.Lưu Nguyệt thấy Hiên Viên Triệt bước tới chỗ nàng, lập tức buông cánh tay ra, bỏ Độc Cô Dạ đang cõng trên lưng xuống.Độc Cô Dạ giương mắt nhìn lướt qua cảnh tượng xung quanh, lại nhìn Lưu Nguyệt thật chăm chú một cái, cước bộ đứng vững trên mặt đất, một thân thanh khiết lạnh lùng tựa băng tuyết, không bắt gặp bất cứ một chút ôn nhu nào.Thời gian thuộc về bọn hắn đã trôi qua rồi; mộng đẹp, cũng đến lúc phải tỉnh rồi.“Nàng có sao không?”
Một bước đứng cạnh bên người Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt cẩn thận kiểm tra Lưu Nguyệt từ trên xuống dưới, hỏi.“Không sao.”
Lưu Nguyệt vừa hoạt động chân tay một chút, vừa trả lời Hiên Viên Triệt, giọng điệu thật lạnh nhạt; ánh mắt thậm chí cũng không thèm liếc Hiên Viên Triệt một cái.Hiên Viên Triệt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261107/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.